5 phút soạn Văn 12 tập 1 cánh diều trang 77

5 phút soạn Văn 12 tập 1 cánh diều trang 77. Giúp học sinh nhanh chóng, mất ít thời gian để soạn bài. Tiêu chi bài soạn: nhanh, ngắn, súc tích, đủ ý. Nhằm tạo ra bài soạn tốt nhất. 5 phút soạn bài, bằng ngày dài học tập.


Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây

TỰ ĐÁNH GIÁ: TIỀN TỘI NGHIỆP CỦA TÔI ƠI!

PHẦN I. CÁC CÂU HỎI TRONG SGK

Đọc văn bản sau, chọn phương án đúng cho mỗi câu hỏi (từ câu 1 đến câu 5) và trả lời các câu hỏi (từ câu 6 đến câu 10).

CH1: Văn bản gồm các sự việc sau đây: 

(1) Ác-pa-gồng kêu la vì phát hiện tráp vàng giấu ngoài vườn đã bị kẻ trộm đào mất 

(2) Ác-pa-gông giận dữ khi thấy Clê-ăng nói rằng ai cũng biết€ha mình có khá của. 

(3) Ác-pa-gông lo lắng vì thấy hai người con xuất hiện đúng lúc lão đang nói về địa điểm giấu vàng 

(4) Ác-pa-gông thăm dò xem các con 6 biết thông tin mình giấu vàng không và khẳng định mình đang mong ước có được một vạn ê-quy 

Phương án nào dưới đây nêu đúng trình tự cốt truyện? 

A. (1), (2), (3),(4)

B. (4), (3), (2), (1) 

C. (3), (4), (2), (1) 

D. (2), (3), (4), (1) 

CH2: Lí do nào khiến Ác-pa-gông coi Clê-ăng là kẻ thù? 

A. Vì anh ta đã đào trộm tráp vàng của lão ở trong vườn 

B. Vì anh ta đã nghe được lão nói về địa điểm giấu vàng. 

C. Vì anh ta đã nói lão là người có nhiều của. 

D. Vì anh ta đã xuất hiện không đúng lúc

CH3: Dòng nào dưới đây nêu đúng về xung đột trong đoạn trích?

A. Xung đột giữa cái xấu và cái xấu

B. Xung đột giữa cái xấu và cái tốt

C. Xung đột giữa cái cao cả và cái thấp hèn

D. Xung đột giữa cái tiến bộ và cái lạc hậu

CH4: Tính cách nổi bật của nhân vật Ác-pa-gông là gì?

A. Hà tiện, keo bẩn, tham lam 

B. Sắc sảo, chặt chẽ, đa nghi

C. Tính toán, lạnh lùng, vô tâm 

D. Sĩ diện, khoác lác, tham lam

CH5: Thủ pháp nào không được sử dụng để tạo ra tiếng cười trong đoạn trích?

A. Cường điệu

B. Bỏ lửng lời thoại

C. Tạo sự đối thoại trongðï độc thoại

D. Xây dựng đối thoáí theo lối “ông nói gà bà nói vịt”

CH6: a) Chỉ ra trong đoạn độc thoại của nhân vật Ác-pa-gông ở Hồi IV, Lớp bảy, những câu là lời nhân vật:

- hướng đến “nó” - thằng ăn trộm mà lão nhầm tưởng đã tóm được

- hướng đến “bạn tiền tội nghiệp”

- hướng đến tất cả mọi người xung quanh

b) Em ấn tượng nhất về điều gì trong màn độc thoại nội tâm đó? Vì sao?

CH7: Chọn và phân tích một yếu tố tạo nên tiếng cười trong đoạn trích (gợi ý: tình huống, nhân vật, ngôn ngữ và các thủ pháp tạo tiếng cười....).

CH8: Theo em, có nên đổi tên vở kịch thành Lão Ác-pa-gông không? Vì sao?

CH9: “Nhân vật đồng tiền” trong đoạn trích trên hiện ra như thế nào? Qua đoạn trích, nhà viết kịch Mô-li-e gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?

CH10: Sưu tầm và ghi lại một số câu thành ngữ nói vế thói hà tiện.

PHẦN II. 5 PHÚT SOẠN BÀI

CH1: C. (3), (4), (2), (1) 

CH2: C. Vì anh ta đã nói lão là người có nhiều của. 

CH3: A. Xung đột giữa cái xấu và cái xấu

CH4: A. Hà tiện, keo bẩn, tham lam 

CH5: D. Xây dựng đối thoáí theo lối “ông nói gà bà nói vịt”

CH6: a. Trong đoạn độc thoại của nhân vật Ác-pa-gông ở hồi IV lớp bảy, những câu là lời nhân vật. 

- Hướng đến “nó” – thằng ăn trộm mà lão nhầm tưởng đã tóm được

+ Ối kẻ trộm! Ối kẻ trộm! Ối quân giết người! Ối quân sát nhân! Trời đất ơi, pháp lí ơi! Tôi chết mất, nó giết tôi, nó ăn trộm tiền của tôi.

+ Đứa nào thế? Nó sao rồi? Nó ở đâu? Nó trốn đâu? Làm thế nào để tìm thấy nó? Chạy ngả nào? Đừng chạy ngả vào? Nó có ở kia không? Nó có ở đây không? Đứa nào thế? Đừng lại giả tiền tạo đây, đồ vô lại…

- Hướng đến “bạn tiền tội nghiệp”:

+ Trời đất ơi, tiền tội nghiệp của tôi ơi, tiền tội nghiệp của tôi ơi, bạn yêu quý ơi, chúng nó cướp mất mày của tao đi rồi.

+ Mất mày, tao mất nơi nương tựa, mất niềm an ủi, mất nguồn sung sướng; thôi thế là đời tao hét mọi hi vọng, tao chẳng còn ở đời này làm gì nữa.”

- Hướng đến tất cả mọi người xung quanh: 

+ Có ai muốn cứu cho tôi sống lại, mà trả cho tôi món tiền tri kỉ của tôi, hay là mách cho tôi biết đứa nào lấy tiền của tôi không?

+ Trên kia, cái gì mà rầm rầm lên thế? Có phải thằng ăn trộm tiền của tôi nó ở trên ấy không?

+ Van các ông, các bà, ai biết tăm hơi thằng ăn trộm thì phúc bảo giùm tôi… Giá treo cổ, đao phủ nữa.

b. Trong màn hội thoại độc tâm đó em ấn tượng với diễn biến tâm trạng của Ác-pa-gông. Mở đầu hồi IV là tâm trạng bực tức, giận dữ đối với tên ăn trộm và lão nhầm tưởng đã tóm được; cho đến cảm xúc, mất mát, đay khổ, tuyệt vọng của Ác-pa-gông biết mình bị mất tiền và cảm xúc ấy càng được nhấn mạnh qua biện pháp phóng đại “Mất mày, tao mất nơi nương tựa, mất niềm an ủi, mất nguồn sung sướng…” Cuối cùng, Ác-pa-gông lại nghi ngờ, ngờ vực với tất cả mọi người xung quanh. 

CH7: Yếu tố tạo nên tiếng cười nổi bật nhất có lẽ là nhân vật chính của câu chuyện – lão Ác-pa-gông. Một con người luôn ám ảnh với tiền bạc và luôn sợ mất đi những “đồng tiền yêu quý”,”người bạn tri kỉ” của mình. Cũng chính từ thói hà tiện đấy ông ta đã có những suy nghĩ và hành động ngược đời và gây cười. Như việc vừa muốn cất tiền vừa muốn sinh lời. Vì nỗi sợ lộ chỗ giấu tiền quá lớn mà tự mình suy nghĩ và nói ra chỗ giấu tiền, điều muốn cất giấu lại nói ra mồm. Thậm chí trong cách chọn nơi giấu tiền đã là yếu tố gây hài khi ông ta nghĩ rằng các loại tủ sắt đều đáng ngờ, vì vậy chôn tiền ngoài vườn an toàn hơn cất ở tủ sắt. Thông qua nhân vật này, tác giả muốn đưa đến cho chúng ta không chỉ những nụ cười trào phúng hay sự mỉa mai, chế giễu mà còn là một lời thức tỉnh con người phải trở nên tỉnh táo và đừng để đồng tiền làm mờ mắt và trở nên điên loạn, điều đó sẽ tự giết chết bản thân mình.

CH8: Việc đổi tên vở kịch thành lão Ác-pa-gông có thể tạo ra một cảm nhận khác cho người đọc. Tên Lão Ác-pa-gông tập trung vào nhân vật cụ thể trong câu chuyện, có thể làm nổi bật vai trò và tầm quan trọng của nhân vật này trong vở kịch. Tuy nhiên, tên gốc của vở kịch có thể mang ý nghĩa sâu hơn, không chỉ liên quan đến nhân vật Lão Ác-pa-gông mà còn thể hiện, nhấn mạnh tính cách hà tiện, tham lam, ích kỉ của nhân vật với độc giả. Nó cũng có thể gợi lên những suy nghĩ và cảm nhận về giá trị của tiền bạc và sự tội nghiệp trong cuộc sống.

Vì vậy, việc đổi tên vở kịch phụ thuộc vào mục tiêu và thông điệp mà bạn muốn truyền đạt. Nếu bạn muốn nhấn mạnh vè nhân vật lão Ác-pa-gồn và vai trò của họ thì việc đổi tên có thể phù hợp. 

CH9: “Nhân vật đồng tiền” trong đoạn trích trên thể hiện như một thực thể sống động, gần gũi và quan trọng với nhân vật chính Ác-pa-gông. Đồng tiền không chỉ là một vật thể vô tri, mà còn được nhân cách hóa, trở thành “bạn yêu quý” của Ác-pa-gông. Sự quan trọng của đồng tiền được thể hiện qua việc Ác-pa-gông liên tục kêu gọi nó, thể hiện sự ám ánh với tiền bạc.

Thông qua đoạn trích này, Mô-li-e gửi gắm thông điệp về sự tham lam và hà tiện trong con người. Nhà viết kịch chỉ ra rằng việc đặt tiền bạc lên hàng đầu có thể dẫn đến sự mất mát và đau khổ. Mô-li-e cũng chỉ ra rằng tiền bạc không phải là mục tiêu cuối cùng của cuộc sống, và việc ám ảnh với nó có thể dẫn đến sự cô đơn và tuyệt vọng. Đây là một thông điệp mạnh mẽ và sâu sắc, được truyền đạt thông qua sự sử dụng hài hước và bi kịch.

CH10: Một số câu thành ngữ nói về thói hà tiện:

- Vắt cổ chày ra nước

- Buộc cổ mèo, treo cổ chó

- Hà tiện húp cháo hoa

- Đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành

- Suy đồng tính lạng.


Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây

Nội dung quan tâm khác

Thêm kiến thức môn học

Từ khóa tìm kiếm:

soạn 5 phút Văn 12 tập 1 cánh diều, soạn Văn 12 tập 1 cánh diều trang 77, soạn Văn 12 tập 1 CD trang 77

Bình luận

Giải bài tập những môn khác