Dễ hiểu giải Tiếng Việt 4 cánh diều bài 17: Khám phá thế giới (bài đọc 1, bài viết 1, kể chuyện)

Giải dễ hiểu bài 17: Khám phá thế giới (bài đọc 1, bài viết 1, kể chuyện). Trình bày rất dễ hiểu, nên tiếp thu Tiếng Việt 4 cánh diều dễ dàng. Học sinh nắm được kiến thức và biết suy rộng ra các bài tương tự. Thêm 1 dạng giải mới để mở rộng tư duy. Danh mục các bài giải trình bày phía dưới


Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây

BÀI 17: KHÁM PHÁ THẾ GIỚI

CHIA SẺ

Câu 1: Em hiểu thế nào là " khám phá thế giới"?

Giải nhanh:

Việc tìm tòi, khám phá ra những gì mới lạ, tồn tại trong tự nhiên hoặc xã hội loài người ở khắp nơi trên thế giới.

Câu 2: Theo em, vì sao người ta cần khám phá thế giới?

Giải nhanh:

Vì để khám phá ra những điều mới lạ và có thể phát minh ra được nhũng thứ mới tiện ích hơn.

BÀI ĐỌC 1

Câu 1: Câu thơ sau nói đến sự vật nào? Tác giả thắc mắc về điều gì?

Cái chai không đầu

Mà sao có cổ

Trả lời:

Câu thơ sau nói đến chai, lọ dùng để đựng nước.... Tác giả thắc mắc lí do cái chai không có đầu nhưng vẫn có cổ.

Câu 2: Tác giả còn phát hiện những điều gì lạ ở tên các sự vật khác?

Trả lời:

Tác giả còn phát hiện những điều gì lạ ở tên các sự vật khác như ngọn gió có gốc ở đâu?, răng cào nhai như nào?, mũi thuyền có ngửi được gì?, ấm sao lại có tai?, bút sao lại có ruột?, na có mắt đâu sao biết mở?, chân bàn, chân tủ bước như nào?, bánh xe mà không ăn được?, cây bút không có cành?, bàn chân lại mọc ra mắt cá?

Câu 3: Em thích câu thơ ( đoạn thơ) nào nhất, vì sao?

Trả lời:

Em thích câu thơ ( đoạn thơ) bàn chân chúng mình mọc ra mắt cá vì nó thể hiện cái nhìn thú vị.

Câu 4: Em hãy kể tên một vài sự vật khác có tên gọi "lạ" như trong bài thơ.

Trả lời:

Một vài sự vật khác có tên gọi "lạ" như trong bài thơ là tai nghe, cái quạt, .…

TỰ ĐỌC SÁCH BÁO

Câu 1: Tìm đọc thêm ở nhà:

2 câu chuyện (hoặc 1 câu chuyện 1 bài thơ) về du lịch, thám hiểm, tìm hiểu thế giới xung quanh

1 bài văn (hoặc bài báo) miêu tả hoặc cung cấp thông tin về những nội dung trên 

Trả lời:

Em có thể đọc câu chuyện Dế Mèn phiêu lưu kí

Trích: "Tôi sống độc lập từ thủa bé. ấy là tục lệ lâu đời trong họ nhà dế chúng tôi. Vả lại, mẹ thường bảo chúng tôi rằng: "Phải như thế để các con biết kiếm ăn một mình cho quen đi. Con cái mà cứ nhong nhong ăn bám vào bố mẹ thì chỉ sinh ra tính ỷ lại, xấu lắm, rồi ra đời không làm nên trò trống gì đâu". Bởi thế, lứa sinh nào cũng vậy, đẻ xong là bố mẹ thu xếp cho con cái ra ở riêng. Lứa sinh ấy, chúng tôi có cả thảy ba anh em. Ba anh em chúng tôi chỉ ở với mẹ ba hôm. Tới hôm thứ ba, mẹ đi trước, ba đứa tôi tấp tểnh, khấp khởi, nửa lo nửa vui theo sau. Mẹ dẫn chúng tôi đi và mẹ đem đặt mỗi đứa vào một cái hang đất ở bờ ruộng phía bên kia, chỗ trông ra đầm nước mà không biết mẹ đã chịu khó đào bới, be đắp tinh tươm thành hang, thành nhà cho chúng tôi từ bao giờ. Tôi là em út, bé nhất nên được mẹ tôi sau khi dắt vào hang, lại bỏ theo một ít ngọn cỏ non trước cửa, để tôi nếu có bỡ ngỡ, thì đã có ít thức ăn sẵn trong vài ngày. Rồi mẹ tôi trở về Tôi cũng không buồn. Trái lại, còn thấy làm khoan khoái vì được ở một mình nơi thoáng đãng, mát mẻ. Tôi vừa thầm cảm ơn mẹ, vừa sạo sục thăm tất cả các hang mẹ đưa đến ở. Khi đã xem xét cẩn thận rồi, tôi ra đứng ở ngoài cửa và ngửng mặt lên trời. Qua những ngọn cỏ ấu nhọn và sắc, tôi thấy màu trời trong xanh. Tôi dọn giọng, vỗ đôi cánh nhỏ tới nách, rồi cao hứng gáy lên mấy tiếng rõ to. Từ đây, tôi bắt đầu vào cuộc đời của tôi. Cho dù tôi sẽ sung sướng hay khổ sở, cái đó tùy ở tính tình tôi khôn ngoan hay đần độn. Song tôi chưa cần biết đến thế, tính đến thế. Mà hãy lấy sự được ung dung độc lập một mình là điều thích lắm rồi.... Ngày nào cũng vậy, suốt buổi, tôi chui vào trong cùng hang, hì hục đào đất để khoét một cái ổ lớn, làm thành cái giường ngủ sang trọng. Rồi cũng biết lo xa như các cụ già trong họ dế, tôi đào hang sâu sang hai ngả làm những con đường tắt, những cửa sau, những ngách thượng, phòng khi gặp nguy hiểm, có thể thoát thân ra lối khác được. Chập tối, tôi tạm nghỉ tay và ra đứng ngoài cửa, họp cùng anh chị em hàng xóm quanh bờ ruộng, vừa gảy đàn vừa hát một bài hát hoàng hôn chào tạm biệt ông mặt trời. Khi đêm đã xuống hẳn, cả xóm chúng tôi, các bô lão dế lụ khụ già cốc đế cũng bỗng nhiên vui tính, ai nấy ra khỏi hang, đến tụ hội thật đông tận giữa bãi trong đêm tối mát lạnh, cùng uống sương đọng, ăn cỏ ướt và những gã tài hoa thì gảy đàn thổi sáo, cùng nhau ca hát, nhảy múa linh đình đến tận sáng bạch, lúc ông mặt trời quen thuộc lại nghiêm trang ló lên đằng đông mới tan cuộc ai về nhà nấy. Ngày nào, đêm nào, sớm và chiều nào cũng ngần ấy thứ việc, thứ chơi. Kể đời mà được như thế cũng khá an nhàn, nhưng mới đầu còn thấy hay hay, về sau cũng nhàm dần.,,..(còn tiếp)

Câu 2: Viết vào phiếu đọc sách: 

Tên bài đọc và một số nội dung chính của bài đọc (nhân vật hoặc sự việc, hình ảnh, câu văn) em thích

Cảm nghĩ của em về một trong những nội dung trên

Giải nhanh:

 Viết vào phiếu đọc sách: Dế Mèn phiêu lưu kí là hành trình trưởng thành của Dế Mèn. Cuộc phiêu lưu đã dạy cho Dế Mèn rất nhiều bài học quý giá

BÀI VIẾT 1

Câu 1: Đọc bản hướng dẫn có hình minh họa dưới đây:

Giải nhanh:

Học sinh đọc theo hình 

Câu 2: Viết tiếp nội dung bước 2, bước 3 để hoàn thành bản hướng dẫn hoàn toàn bằng lời dưới đây:

Khẩu trang giúp ngăn ngừa vi khuẩn, dịch bệnh, bụi bặm, ... thông qua đường hô hấp. Để sử dụng khẩu trang đúng cách, trước tiên, bạn phải xác định được phần trên, phần dưới của khẩu trang. Nhiều loại khẩu trang có phần trên gắn một dây kim loại mỏng.

Tiếp theo, dựa vào.....

Cuối cùng, bạn hãy ...

Giải nhanh:

Tiếp theo, dựa vào đặc điểm của loại khẩu trang bạn có để xác định phần trên, dưới của khẩu trang và xác định mặt trong mặt ngoài theo đường may hoặc màu đậm nhạt

Cuối cùng, bạn hãy đeo và điều chỉnh để khẩu trang che kín mũi, miệng

Câu 3: Viết lời hướng dẫn các bước mặc áo phao phù hợp với mỗi hình:

Giải nhanh:

  • Bước 1: Mặc áo phao vào người

  • Bước 2: Cầm hai đầu khóa và khóa lại

  • Bước 3: Chỉnh lại dây cho vừa thân người

KỂ CHUYỆN

Câu 1: Nghe và kể lại câu chuyện

Trả lời:

Gu-li-vơ ở xứ sở tí hon

             Trong một lần đi biển, Gu-li-vơ tình cờ lạc vào xứ sở của người Li-li-pút tí hon. Anh được vua nước Li-li-pút mời ở lại và trở thành một người khổng lồ giữa những người chỉ bé bằng ngón tay cái. Dưới đây là câu chuyện của anh.

             Một buổi sáng, ngài tổng tư lệnh bất ngờ đến thăm tôi. Đứng trên lòng bàn tay tôi, ngài báo tin nước láng giềng Bli-phút hùng mạnh đang tập trung hải quân bên kia eo biển, chuẩn bị kéo sang. Nhà vua ra lệnh cho tôi đánh tan hạm đội địch.

           Thế là tôi đi ra bờ biển. Quan sát bằng ống nhòm, tôi thấy địch có độ năm mươi chiến hạm. Tôi bèn cho làm năm mươi móc sắt to, buộc vào dây cáp, rồi ra biển. Chưa đầy nửa giờ, tôi đã đến sát hạm đội địch. Quân trên tàu trông thấy tôi, phát khiếp, nhảy ào xuống biển, bơi vào bờ. Tôi lấy dây cáp móc vào từng chiến hạm một rồi bộc tất cả đầu dây vào nhau, kéo về Li-li-pút.

          Khỏi phải nói nhà vua mừng như thế nào. Ngài còn muốn nhân dịp này biến Bli-phút thành một tỉnh của nước ngoài. Nhưng tôi cố thuyết phục ngài từ bỏ ý định ấy. Khoảng ba tuần sau, nước Bli-phút cử một đoàn đại biểu sang thương lượng và hai bên đã kí một hòa ước lâu dài.

Câu 2:  Trao đổi:

a, Tại sao quân địch lại phát khiếp khi nhìn thấy Gu-li-vơ?

b, Tại sao Gu-li-vơ cố thuyết phục vua xứ Li-li-pút bỏ ý định biến Bli-phút thành một tỉnh của nước ngài?

c, Nếu đặt cho Gu-li-vơ một biệt hiệu, em sẽ gọi anh là gì?

Trả lời:

a, Quân địch lại phát khiếp khi nhìn thấy Gu-li-vơ vì Gu-li-vơ quá lớn

b, Gu-li-vơ cố thuyết phục vua xứ Li-li-pút bỏ ý định biến Bli-phút thành một tỉnh của nước ngài Vì Gu-li-vơ ghét chiến tranh xâm lược, yêu hòa bình

c, Nếu đặt cho Gu-li-vơ một biệt hiệu, em sẽ gọi anh người nắm giữ hòa bình.


Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây

Nội dung quan tâm khác

Thêm kiến thức môn học

Bình luận

Giải bài tập những môn khác