Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: (1)“Thế giới cần nâng niu quá đỗi. Ta sống đời lại thô tháp làm sao.

Câu 1: Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

(1) “Thế giới cần nâng niu quá đỗi. Ta sống đời lại thô tháp làm sao. Ta làm tổn thương những dòng sông. Ta làm tổn thương những mặt đầm. Ta làm tổn thương những mảnh vườn. Ta làm tổn thương những mùa hoa trái. Ta làm tổn thương những bình minh yên ả. Ta làm tổn thương những canh khuya trong vắng. Ta làm đau những niềm người quá đỗi mong manh...

(2) Mặt đất ngàn đời quen tha thứ. Đại dương bao la quen độ lượng. Cánh rừng mênh mông quen trầm mặc. Những dòng sông quen chảy xuôi. Những hồ đầm quen nín lặng. Những nẻo đường quen nhẫn nhịn. Những góc vườn quen che giấu. Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung. Những yêu thương không bao giờ trả đũa… Và ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: tổn thương là rỉ máu"

(Chu Văn Sơn, Nên bị gai đâm)

a. Xác định thể loại và phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.

b. Em hãy cho biết chủ đề của đoạn văn (1).

c. Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp nghệ thuật nổi bật được sử dụng trong đoạn văn (2).

d. Theo em, tại sao tác giả lại cho rằng: “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: tổn thương là rỉ máu.”?

e. Từ nội dung đoạn trích, em hãy viết một đoạn văn ngắn trình bày suy nghĩ của em về lòng vị tha. 


a. 

- Thể loại: tản văn.

- Phương thức biểu đạt chính: nghị luận.

b. Chủ đề của đoạn văn: Con người đôi khi quá vô tình trước những tổn thương, lỗi lầm mà mình đã gây ra cho người khác, cho thế giới tự nhiên và mọi thứ xung quanh. 

c. Biện pháp tu từ nổi bật có trong đoạn trích: Lặp từ, điệp cấu trúc

=> Tác dụng: Tạo nhịp điện cho đoạn văn khiến nó giàu chất thơ, tăng sự hàm súc cho câu văn. Nhấn mạnh sự vô tư, bao dung, độ lượng, sự thứ tha của tự nhiên đối với con người. 

d. Cũng bởi con người quá đỗi vô tư trước những hành động làm tổn thương mà mình đã gây ra cho người khác; cho những thứ vô tri, vô giác hoặc đôi khi là những người xung quanh chính mình. Việc bị những cái gai đâm như một hình ảnh ẩn dụ cho những viết thương, cho sự đau đớn mà bản thân cảm nhận được khi ta làm tổn thương người khác, cho lỗi lầm mà mình đã gây ra cho mọi người. Làm tổn thương người khác cũng chính là làm đau chính mình và mọi người, việc bị tổn thương cũng chính là rỉ máu. 

e.

- Lòng vị tha có thể cảm hóa được người tha hóa, giúp họ tìm lại được niềm tin vào chính mình và trở lại cuộc sống lương thiện. Lòng vị tha cũng có thể chuyển hóa những hoàn cảnh xấu trở nên tốt đẹp hơn.

- Sống vị tha không có nghĩa là nuông chiều những thói hư tật xấu, bao biện dung túng những khuyết điểm, Sống vị tha phải có bản lĩnh cá nhân, luôn có chủ kiến cá nhân, không lệ thuộc vào người khác.

- Phê phán lối sống vị kỉ, chỉ biết sống cho bản thân mình, lạnh lùng, dửng dưng trước nỗi đau của đồng loại. Lối sống ích kỉ sẽ gây ra sự mất đoàn kết, làm suy giảm sức mạnh tập thể, của động đồng.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác