Slide bài giảng ngữ văn 10 chân trời bài 7: Đọc mở rộng 1 - Dục thúy sơn

Slide điện tử bài 7: Đọc mở rộng 1- Dục thúy sơn. Trình bày với các hiệu ứng hiện đại, hấp dẫn. Giúp học sinh hứng thú học bài. Học nhanh, nhớ lâu. Có tài liệu này, hiệu quả học tập của môn Ngữ văn 10 chân trời sẽ khác biệt

Bạn chưa đủ điều kiện để xem được slide bài này. => Xem slide bài mẫu

Tóm lược nội dung

BÀI 7: ANH HÙNG VÀ NGHỆ SĨ

ĐỌC HIỂU: DỤC THÚY SƠN

SAU KHI ĐỌC

Câu 1: Núi Dục Thúy được miêu tả với vẻ đẹp như thế nào? Chỉ ra cách miêu tả độc đáo của tác giả trong hai câu thực của bài thơ.

Trả lời:

- Núi Dục Thúy được miêu tả với vẻ đẹp diễm lệ, như non tiên.

- Cách miêu tả độc đáo của tác giả trong hai câu thực của bài thơ:

+ Sử dụng phép đối giữa “phù” và “trụy” (nổi và rơi). 

+ Phép đối tẩu mã ⇒ Miêu tả cảnh hoa sen nổi trên mặt nước, cho đó là tiên cảnh giữa chốn nhân gian. 

Câu 2: Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì trong hai câu luận? Những hình ảnh "trâm thanh ngọc", "kính thúy hoàn" có tác dụng biểu cảm ra sao?

Trả lời:

Tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh “bóng tháp” với “chiếc trâm ngọc xanh” và nhân hóa “ánh sáng trên sóng soi gương búi tóc biếc”. 

Tác dụng: gợi vẻ đẹp của núi Dục Thúy, thể hiện cảm xúc trầm trồ ngợi ca trước cảnh đẹp và làm tăng sự sinh động cho diễn đạt.

Câu 3: Chỉ ra mạch cảm xúc của tác giả trong bài thơ. Vì sao ở hai câu kết tác giả nhắc đến Trương Thiếu bảo? Điều này có ý nghĩa gì?

Trả lời:

- Mạch cảm xúc: từ vẻ đẹp núi Dục Thúy chạnh nhớ đến quan Trương Thiếu bảo.

- Tác giả nhớ đến Trương Thiếu Bảo vì Trương Thiếu Bảo đã từng đến núi Dục Thúy và có bài ký được khắc trên tháp ở đây.

- Việc tác giả nhớ đến Trương Thiếu Bảo gợi đến sự chảy trôi của thời gian và cảm xúc hoài cổ của tác giả.

Câu 4: Hình ảnh nào trong bài thơ để lại trong bạn ấn tượng sâu sắc nhất?

Trả lời:

Hình ảnh gây nhiều ấn tượng nhất là hình ảnh hoa sen nổi trên mặt nước. Hoa sen là biểu tượng của vẻ đẹp tinh khiết, là loài hoa của chốn Phật giáo, thần tiên. Nhìn bóng núi như hoa sen đang nở trên mặt sông không chỉ cho thấy vẻ đẹp của núi Dục Thúy mà còn giúp cho người đọc cảm nhận được sự liên tưởng phong phú của tác giả.