Đề số 2: Đề kiểm tra ngữ văn 8 Cánh diều bài 4 Cái kính
ĐỀ SỐ 2
I. Phần trắc nghiệm
(Chọn chữ cái trước câu trả lời đúng nhất.)
Câu 1: Ông đốc tờ cho rằng mắt của “tôi” bị bệnh gì?
- A. Cận thị. 1,75 đi-ốp
- B. Cận thị. 7,5 đi-ốp
- C. Lão thị. 1,75 đi-ốp
- D. Lão thị. 7,5 đi-ốp
Câu 2: Cái kính làm theo lời ông đốc tờ gây ra vấn đề gì cho “tôi”?
- A. Cứ động đeo vào là sa sầm, buồn nôn
- B. Bị táo bón
- C. Mắt lồi ra, đau xót
- D. Tất cả các đáp án trên.
Câu 3: Đâu là cách nói về hậu quả khi đeo những chiếc kính?
- A. Chỉ ra những hậu quả nghiêm trọng nhất
- B. Liệt kê các biểu hiện và / hoặc dùng cách nói tăng tiến
- C. Sử dụng những từ ngữ gây cười
- D. Tất cả các đáp án trên.
Câu 4: Bác sĩ tốt nghiệp ở Mỹ cho rằng mắt của “tôi” bị bệnh gì?
- A. Không bị bệnh gì
- B. Một mắt bị viễn, mắt kia bị cận
- C. Mắt bị mù màu
- D. Không đề cập đến
Câu 5: Ta cần hiểu đoạn “Từ lúc người bạn đó ra về, mắt tôi tự dưng mờ hẳn. Nhìn gần nhìn xa đều không rõ nữa.” như thế nào?
- A. “Tôi” bị người bạn thân phù phép khi đang nói chuyện, thứ ma thuật đó đã khiến mắt “tôi” dần mờ đi.
- B. “Tôi” bị người bạn đấm vào mắt, khiến mắt trở nên yếu dần đi.
- C. “Tôi” bị ám ảnh bởi câu nói của người bạn và biến bản thân từ bình thường thành bị bệnh, phải đeo kính.
- D. Tất cả các đáp án trên.
Câu 6: Điều gì được phóng đại ở truyện này?
- A. Trình độ của các bác sĩ
- B. Hậu quả mà thuốc/kính gây ra
- C. Mức độ bệnh và việc gặp các bác sĩ giỏi
- D. Tất cả các đáp án trên.
II. Tự luận (4 điểm)
Câu 1 (2 điểm): Em có nhận xét gì về các bác sĩ khám mắt và nhân vật “tôi” trong truyện cười này? Điều gì là sự thật và điều gì đã được phóng đại?
Câu 2 (2 điểm): Tại sao văn bản được coi là truyện cười hiện đại?
1. Phần trắc nghiệm
Câu hỏi | Câu 1 | Câu 2 | Câu 3 | Câu 4 | Câu 5 | Câu 6 |
Đáp án | A | A | B | D | C | C |
Nhận xét về các nhân vật:
- Có sự tăng tiến về trình độ của các bác sĩ ở mỗi lần nhân vật “tôi” đi khám: đầu tiên là đốc tờ, rồi đến bác sĩ giỏi, giáo sư, bác sĩ tốt nghiệp ở Mỹ về, bác sĩ học ở Đức về.
- Các bác sĩ đều chỉ trích, chê bai người trước.
- Nhân vật “tôi”: mắc bệnh tưởng, dễ bị ảnh hưởng bởi lời nói của người khác về mình
Sự thật và điều được phóng đại:
- Sự thật ở đây là:
+ Nhân vật “tôi” không làm sao
+ Bản thân các bác sĩ
- Điều được phóng đại:
+ Bệnh tình của nhân vật “tôi”
+ Việc đi khám của nhân vật “tôi” chỉ là do hoang tưởng
+ Trình độ của các bác sĩ bị biến thành thấp kém, dẫn đến chuyện mỗi người một kết quả, không phát hiện ra được căn bệnh thật sự của bệnh nhân.
Truyện “Cái kính” là truyện cười hiện đại vì:
- Nó được sáng tác bởi một tác giả cụ thể
- Các chi tiết trong truyện cho thấy câu chuyện diễn ra ở thời hiện đại.
- Kích cỡ của truyện dài hơn so với kích cỡ thông thường của truyện cười dân gian.
- Truyện mang tính ẩn ý, có thể gây khó hiểu, áp dụng mạnh mẽ các thủ pháp trào phúng.
Xem toàn bộ: Đề kiểm tra Ngữ văn 8 Cánh diều bài 4: Cái kính
Bình luận