Hãy viết đoạn văn bộc lộ cảm xúc của em khi đọc bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh

Tuyển tập những bài tập làm văn hay nhất trong chương Ngữ văn lớp 7 bộ cánh diều. Sau đây, mời bạn đọc cùng tham khảo bài: Hãy viết đoạn văn bộc lộ cảm xúc của em khi đọc bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh

Đề bài : Hãy viết đoạn văn bộc lộ cảm xúc của em khi đọc bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh

Bài tham khảo 1 : 

Bài thơ "Tiếng gà trưa" của nhà thơ Xuân Quỳnh đã để lại trong em nhiều cảm nhận sâu sắc về tình bà cháu. Từ tiếng gà trưa nghe được được trên bước đường hành quân "Dừng chân bên xóm nhỏ/ Tiếng gà ai nhảy ổ/ Cục... cục tác cục ta" đã khơi dậy dòng cảm xúc trong lòng người cháu. Nghe tiếng kêu thân thuộc ấy, lòng cháu lại thổn thức, bồi hồi, nhớ về kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp bên bà. Cháu nhớ tới những hình ảnh thân thuộc, bình dị ở làng quê Việt Nam "Ổ rơm hồng những trứng/ Này con gà mái mơ...". Cháu nhớ tới người bà tần tảo, chắt chiu từng quả trứng "Cho con gà mái ấp". Cháu còn nhớ những tháng ngày sống trong tình yêu thương của bà. Bà cần mẫn chăm sóc đàn gà nhỏ để cháu được mặc bộ quần áo mới "Khi gió mùa đông tới/ Bà lo đàn gà toi/ Mong trời đừng sương muối/ Để cuối năm bán gà". Cảm nhận được tình thương bao la, thắm thiết mà bà dành cho cháu, cháu vẫn luôn vững lòng chiến đấu nơi chiến trường khói lửa. Tình yêu cháu dành cho bà như hòa cùng tình yêu quê hương đất nước, là động lực để cháu tiến bước về phía trước "Vì lòng yêu Tổ quốc/ Vì xóm làng thân thuộc/ Bà ơi, cũng vì bà/ Vì tiếng gà cục tác". Bằng biện pháp điệp ngữ "tiếng gà trưa", so sánh "Lông óng như màu nắng" cùng thể thơ năm chữ ngắn gọn đã mang đến những kỉ niệm đẹp về tuổi thơ và tình bà cháu. Bài thơ mãi để lại dấu ấn trong lòng bạn đọc bởi những hình ảnh giản dị, thân thuộc cùng tình cảm bà cháu, tình yêu quê hương, đất nước thiêng liêng, cao cả.

Bài tham khảo 2 : 

"Tiếng gà trưa" của nhà thơ Xuân Quỳnh đã để lại trong lòng bạn đọc những cảm xúc sâu lắng về tình bà cháu. Trong hoàn cảnh đặc biệt, người cháu đang "trên đường hành quân xa", nghe thấy tiếng gà trưa "Cục... cục tác cục ta" mà nhớ về tuổi thơ sống bên bà. Tiếng gà nhảy ổ như phá vỡ sự yên bình của nắng trưa và tâm hồn cháu, làm lòng cháu thêm xao động, bồi hồi "Nghe bàn chân đỡ mỏi/ Nghe gọi về tuổi thơ". Xuôi dòng kí ức, tiếng gà trưa gợi nên hình ảnh ổ rơm hồng của con gà mái mơ "Khắp mình hoa đốm trắng". Hình ảnh đẹp đẽ, quen thuộc ấy là hình ảnh gắn liền với tuổi thơ cháu được bên bà. Cháu nhớ tới bóng dáng người bà hiền từ, chắt chiu, dành dụm từ quả trứng để con gà mái ấp. Đó còn là những giây phút bà chăm sóc đàn gà trong thời tiết khắc nghiệt "Khi gió mùa đông tới/ Bà lo đàn gà toi/ Mong trời đừng sương muối/ Để cuối năm bán gà" để có thể mua cho cháu bộ đồ mới. Bà như người mẹ dạy bảo, nuôi dưỡng cháu trong suốt quãng thời gian ấu thơ. Bà dành tất cả tình yêu thương, chăm sóc cho người cháu bé bỏng của mình. Để rồi, hình bóng bà luôn song hành cùng non sông, đất nước trên con đường cháu đi, trở thành điểm tựa tinh thần để cháu chiến đấu. Những lời thơ giàu cảm xúc, hình ảnh thơ gần gũi cùng các biện pháp điệp ngữ "tiếng gà trưa", ẩn dụ chuyển đổi cảm giác "Tiếng gà ai nhảy ổ/ Cục... cục tác cục ta/ Nghe xao động nắng trưa..." góp phần khắc họa tình cảm bà cháu thắm thiết, sâu nặng. Qua đó, bài thơ đã khơi gợi trong ta những tình cảm thiêng liêng trong cuộc đời mỗi người - tình cảm gia đình, tình yêu quê hương, đất nước.

Bài tham khảo 3 : 

Đọc bài thơ "Tiếng gà trưa" của Xuân Quỳnh, em lại càng thêm trân trọng tình cảm bà cháu thắm thiết, sâu đậm. Trên bước đường hành quân, cháu nghe được tiếng gà trưa từ xóm nhỏ "Dừng chân bên xóm nhỏ/ Tiếng gà ai nhảy ổ/ Cục... cục tác cục ta". Và lòng cháu lại dâng lên niềm xúc động, thao thức khi nhớ về tuổi thơ bên những ổ trứng hồng, nhớ về những tháng ngày sống cùng bà. Tiếng gà "Cục... cục tác cục ta" đã xua tan những bước chân mệt nhọc, gian khổ khi làm nhiệm vụ và đưa cháu trở về kỉ niệm tuổi thơ. Miên man hồi tưởng theo tiếng gà trưa, cháu nhớ hình ảnh con gà mái mơ "Khắp mình hoa đốm trắng", con gà mái vàng "Lông óng như màu nắng" mang đến một ổ trứng hồng. Nổi bật trên những hình ảnh đẹp đẽ, bình dị ấy, cháu thấy đôi tay bà cần mẫn, tần tảo chăm chút từng quả trứng. Đó còn là ngày đông giá rét, bà chăm sóc, nuôi nấng đàn gà cẩn thận để "Cháu được quần áo mới/ Ôi cái quần chéo go/ Ống rộng dài quét đất..." Tất cả sự dịu dàng, yêu thương, bà dành hết cho cháu. Và tình yêu ấy mãi in sâu trong kí ức của cháu, theo cháu trên mọi nẻo đường xa xôi. Tình yêu của cháu dành cho bà như hòa vào tình yêu lớn lao trước non sông đất nước, là động lực để cháu vững tay súng chiến đấu. Những câu thơ năm chữ ngắn gọn kết hợp với hình ảnh gần gũi, các biện pháp tu từ so sánh "lông óng như màu nắng", ẩn dụ chuyển đổi cảm giác "Tiếng gà ai nhảy ổ/ Cục... cục tác cục ta/ Nghe xao động nắng trưa..." mang đến hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam cùng tình cảm bà cháu sâu nặng. Bài thơ "Tiếng gà trưa" đã khắc họa nên những kí ức đẹp của tuổi thơ và tình bà cháu, tình yêu quê hương đất nước tha thiết.

Bình luận

Giải bài tập những môn khác