Dễ hiểu giải Ngữ văn 12 Cánh diều bài 1: Nói và nghe

Giải dễ hiểu bài 1: Nói và nghe. Trình bày rất dễ hiểu, nên tiếp thu Ngữ văn 12 Cánh diều dễ dàng. Học sinh nắm được kiến thức và biết suy rộng ra các bài tương tự. Thêm 1 dạng giải mới để mở rộng tư duy. Danh mục các bài giải trình bày phía dưới

NÓI VÀ NGHE

TRÌNH BÀY SO SÁNH, ĐÁNH GIÁ HAI TÁC PHẨM TRUYỆN

 

THỰC HÀNH

Câu hỏi: So sánh yếu tố kì ảo trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” của Nguyễn Dữ với yếu tố kì ảo trong truyện cổ tích “Thạch Sanh”

Giải nhanh: 

Hôm nay, em xin phép trình bày về sự so sánh yếu tố kỳ ảo trong truyện “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” của Nguyễn Dữ và truyện cổ tích “Thạch Sanh”.

Cả hai tác phẩm đều sử dụng yếu tố kỳ ảo một cách sáng tạo, tạo nên những câu chuyện hấp dẫn và đầy ý nghĩa. Điểm tương đồng đầu tiên là sự xuất hiện của những nhân vật kỳ ảo, không có thật. Trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên,” các nhân vật như hồn ma tướng giặc Bách hộ họ Thôi và Thổ Công giữ chức Ngự sự đại phu thể hiện những hiện thân của cái ác và sự lừa lọc. Trong “Thạch Sanh,” các nhân vật như Ngọc Hoàng, thái tử, và chằn tinh cũng là những nhân vật kỳ ảo, chỉ tồn tại trong thế giới cổ tích. Cả hai tác phẩm đều có mô típ vong hồn tồn tại sau khi chết và sự phân chia thiện – ác trong thế giới thần linh.

Tuy nhiên, yếu tố kỳ ảo trong hai tác phẩm cũng có những điểm khác biệt. Trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên,” nhân vật chính là Tử Văn được miêu tả cụ thể về tên và quê quán, gắn liền với những địa điểm có thật. Trong khi đó, nhân vật Thạch Sanh trong truyện cổ tích lại có nguồn gốc xuất thân kỳ ảo, là thái tử do Ngọc Hoàng phái xuống đầu thai. Kết thúc của hai truyện cũng khác nhau: Tử Văn trở về và nhận được chức phán sự, còn Thạch Sanh kết hôn với công chúa và trở thành vua. Về giá trị, “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” đề cao sự can đảm, mạnh mẽ, trong khi “Thạch Sanh” truyền tải triết lý “Ở hiền gặp lành,” kẻ ác chịu báo ứng.

Qua sự phân tích này, ta thấy rằng yếu tố kỳ ảo trong thể loại truyền kỳ là sự kế tục của văn học dân gian. Cả hai tác phẩm đều sử dụng yếu tố kỳ ảo để không chỉ tạo nên những câu chuyện hấp dẫn mà còn truyền tải những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và con người.Hôm nay, em xin phép trình bày về sự so sánh yếu tố kỳ ảo trong truyện “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” của Nguyễn Dữ và truyện cổ tích “Thạch Sanh”.

Cả hai tác phẩm đều sử dụng yếu tố kỳ ảo một cách sáng tạo, tạo nên những câu chuyện hấp dẫn và đầy ý nghĩa. Điểm tương đồng đầu tiên là sự xuất hiện của những nhân vật kỳ ảo, không có thật. Trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên,” các nhân vật như hồn ma tướng giặc Bách hộ họ Thôi và Thổ Công giữ chức Ngự sự đại phu thể hiện những hiện thân của cái ác và sự lừa lọc. Trong “Thạch Sanh,” các nhân vật như Ngọc Hoàng, thái tử, và chằn tinh cũng là những nhân vật kỳ ảo, chỉ tồn tại trong thế giới cổ tích. Cả hai tác phẩm đều có mô típ vong hồn tồn tại sau khi chết và sự phân chia thiện – ác trong thế giới thần linh.

Tuy nhiên, yếu tố kỳ ảo trong hai tác phẩm cũng có những điểm khác biệt. Trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên,” nhân vật chính là Tử Văn được miêu tả cụ thể về tên và quê quán, gắn liền với những địa điểm có thật. Trong khi đó, nhân vật Thạch Sanh trong truyện cổ tích lại có nguồn gốc xuất thân kỳ ảo, là thái tử do Ngọc Hoàng phái xuống đầu thai. Kết thúc của hai truyện cũng khác nhau: Tử Văn trở về và nhận được chức phán sự, còn Thạch Sanh kết hôn với công chúa và trở thành vua. Về giá trị, “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” đề cao sự can đảm, mạnh mẽ, trong khi “Thạch Sanh” truyền tải triết lý “Ở hiền gặp lành,” kẻ ác chịu báo ứng.

Qua sự phân tích này, ta thấy rằng yếu tố kỳ ảo trong thể loại truyền kỳ là sự kế tục của văn học dân gian. Cả hai tác phẩm đều sử dụng yếu tố kỳ ảo để không chỉ tạo nên những câu chuyện hấp dẫn mà còn truyền tải những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và con người.

Nội dung quan tâm khác

Thêm kiến thức môn học

Bình luận

Giải bài tập những môn khác