Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học
Đề bài:Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học
Ai đó đã từng nói với tôi tuổi học trò là tuổi thần tiên, tuổi ngây thơ hồn nhiên tươi đẹp. Trong ký ức của mỗi người, kỷ niệm tuổi học trò luôn là những kỷ niệm khó quên nhất. Hôm nay, khi chuẩn bị cặp sách cho em gái vào lớp 1, kỷ niệm ngày đầu tiên đi học của tôi chợt ùa về.
Trong hoài niệm thân thương, bức tranh của 8 năm trước như hiện ra từng đường nét trước mắt tôi. Buổi sáng đầu tháng 9, trời trong xanh. Những ánh nắng ấm áp khẽ chiếu qua ô cửa sổ. Tôi thức dậy từ sớm, háo hức mặc chiếc áo trắng mới tinh và chiếc váy kẻ ca-rô xinh xắn. Đó là đồng phục trường tôi. Mẹ thắt cho tôi hai bím tóc đuôi sam rồi dắt tôi đến trường. Trường học của tôi nằm cách nhà không xa vì là trường của xã. Đi hết con đường làng nhỏ là đến.
Mẹ dắt tay tôi, vừa đi vừa chào hỏi các cô, các bác gặp trên đường. Mọi người nhìn tôi nép bên cánh tay mẹ đều cười:
- Chà! Diệu Linh đã lớn thế kia rồi. Hôm nay còn đeo cặp sách đi học, ra dáng học trò ngoan lắm nhé!
Tôi ngượng ngùng cảm ơn. Xung quanh mẹ con tôi cũng có rất nhiều phụ huynh khác đang đưa con của mình đến trường. Khuôn mặt ai nấy đều vui vẻ, rạng rỡ.
Chẳng mấy chốc, mẹ đã dắt tôi đến trường học. Cánh cổng cao lớn, sơn màu vàng cổ kính mở rộng trước mắt tôi. Khung cảnh trường làm tôi bỡ ngỡ. Trên sân trường, từng tốp từng tốp học sinh đi lại. Có các anh chị khóa trên, và cũng có cả những bạn mới như tôi. Thấy tôi thẫn thờ nhìn ngó xung quanh, mẹ liền trấn an rồi cùng tôi đi tìm lớp học. Mẹ con tôi loanh quanh mãi vẫn không thấy biển lớp 1A ở đâu nên cứ đứng chần chờ. Bất ngờ, một chị hơn tôi khoảng 3 tuổi tiến tới, trên cổ chị còn quàng chiếc khăn quàng đỏ thẫm. Chị lễ phép hỏi:
- Cô đang tìm lớp học cho em phải không ạ?
Nghe vậy, mẹ em vô cùng mừng rỡ. Mẹ đáp:
- Cô tìm lớp 1A cho em mà không biết lớp ở khu nào. Cháu có thể giúp mẹ con cô không?
- Dạ được chứ ạ. Cô và em đi theo cháu ạ! Chị ấy không ngần ngại mà đồng ý ngay.
Chị dắt tôi và mẹ đi dọc sân trường, ra dãy nhà hai tầng phía sau và dừng lại trước cửa một lớp học. Chị chỉ tay vào trong lớp:
- Cô ơi đây là lớp 1A. Cô đưa em vào nhận lớp kẻo muộn ạ!
- Cảm ơn cháu.
Chị khẽ đáp rồi tạm biệt mẹ con tôi. Sau này vào trường tôi mới biết chị ở trong đội sao đỏ, hỗ trợ trường trong những ngày như thế này. Tôi rụt rè đưa mắt nhìn vào trong lớp. Các bạn đã có mặt khá đông đủ. Ai cũng quần áo mới tinh tươm, ngồi ngay ngắn ở chỗ của mình.
Sau đó, cô giáo thấy tôi thập thò ngoài cửa liền đi ra ngoài. Cô mặc một chiếc áo dài trắng tinh khôi, nở nụ cười rạng rỡ, ấm áp. Cô chào mẹ tôi rồi quay sang nhìn tôi với ánh mắt trìu mến:
- Cùng theo cô vào lớp học nhé!
Tôi quay sang nhìn mẹ như hỏi ý kiến. Mẹ mỉm cười rồi trao cho tôi ánh mắt khích lệ, động viên như muốn nói: “Cố lên! Con gái của mẹ” Một vài ánh mắt tò mò trong lớp dừng lại trên người tôi. Trong lúc căng thẳng, tôi vuột miệng nói:
- Mẹ nhớ đến đón con nhé!
Câu nói ấy làm cô giáo và các bạn bật cười. Mẹ cũng cười nhưng vẫn gật đầu. Tôi ngượng ngùng nắm tay cô giáo vào lớp. Cô giới thiệu tôi với các bạn rồi xếp tôi ngồi cạnh một bạn nữ đáng yêu. Vừa ngồi xuống bạn ấy đã thân thiện quay sang:
- Chào cậu, tớ là Minh Anh. Chúng mình làm quen nha!
Minh Anh xinh xắn, lại rất mạnh dạn, không nhút nhát như tôi. Bạn ấy cứ nói cười suốt, bất giác cũng khiến tôi bớt lạ lẫm hơn. Trong lớp tôi không quen ai. Bạn bè của tôi đều học lớp khác. Nhìn nhưng khuôn mặt thơ ngây, vừa vui mừng vừa hồi hộp của các bạn tôi cảm thấy bối rối vô cùng. Một lát sau, các chỗ trống trong lớp dần được lấp đầy. Tiếng trống vang lên giòn giã báo hiệu buổi học đã bắt đầu – buổi học đầu tiên của chúng tôi. Trong tiếng chim véo von ngoài cửa sổ, chúng tôi tập viết. Nét chữ mềm mại của cô uốn lượn trên bảng đen, nét chữ ngây ngô, ngờ nghệch của chúng tôi chạy nhảy trong trang vở trắng. Một buổi học bình yên mà đầy cảm xúc.
Thời gian trôi qua mau, thấm thoát đã tám năm sau buổi học đầu tiên ấy. Tôi đã trưởng thành hơn và không còn bỡ ngỡ như ngày trước. Nhung mỗi khi nhớ lại ngày đầu tiên đi học, tôi vẫn thấy lòng mình trào dâng nhiều cảm xúc khó tả. Vang vọng đâu đây câu hát: “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay tới trường...”
Bình luận