Cảm nhận về 3 khổ cuối bài thơ "Đồng dao mùa xuân".

Câu hỏi 13: Cảm nhận về 3 khổ cuối bài thơ "Đồng dao mùa xuân".


Khổ thơ cuối của bài “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm để lại ấn tượng sâu sắc với hình ảnh người lính trẻ tuổi, hồn nhiên nhưng đã sẵn sàng hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Những khổ thơ cuối cùng này không chỉ thể hiện tình yêu quê hương, lòng biết ơn vô hạn đối với những người lính đã ngã xuống mà còn là lời ca ngợi vẻ đẹp bất diệt của mùa xuân và tuổi trẻ.

Trong ba khổ thơ cuối, hình ảnh người lính được miêu tả qua những dòng thơ đầy chất triết lý và trí tuệ. “Anh ngồi lặng lẽ/Dưới cội mai vàng/Dài bao thương nhớ/Mùa xuân nhân gian” - hình ảnh người lính ngồi lặng lẽ dưới cội mai vàng, biểu tượng của mùa xuân, gợi lên sự hy sinh khi tuổi xuân đang rực rỡ nhất. Sự hy sinh ấy không chỉ là nỗi nhớ thương về mùa xuân của nhân gian mà còn là sự hòa nhập của linh hồn người lính vào đất nước, vào rừng cây đại ngàn Trường Sơn.

“Anh ngồi rực rỡ/Màu hoa đại ngàn” - người lính không chỉ là hình ảnh của sự hy sinh mà còn là biểu tượng của sức sống mãnh liệt, của mùa xuân vĩnh hằng của đất nước. Máu và thịt của họ đã hòa vào núi non, linh hồn vẫn ẩn hiện nơi núi rừng Trường Sơn, bảo vệ non sông.

Những câu thơ cuối cùng của bài thơ không chỉ là sự tưởng nhớ mà còn là lời khẳng định về sự bất tử của mùa xuân, của tuổi trẻ, và của những người lính đã ngã xuống vì đất nước. Đó là thông điệp mạnh mẽ về sự sống mãi với thời gian, về tình yêu và sự hy sinh cao cả.


Trắc nghiệm ngữ văn 7 Kết nối tri thức bài 2 Văn bản đọc Đồng dao mùa xuân (P2)

Giải những bài tập khác

Bình luận

Giải bài tập những môn khác