Dễ hiểu giải Ngữ văn 7 cánh diều bài 2 Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc một bài thơ bốn chữ, năm chữ
Giải dễ hiểu bài 2 Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc một bài thơ bốn chữ, năm chữ. Trình bày rất dễ hiểu, nên tiếp thu Ngữ văn 7 Cánh diều dễ dàng. Học sinh nắm được kiến thức và biết suy rộng ra các bài tương tự. Thêm 1 dạng giải mới để mở rộng tư duy. Danh mục các bài giải trình bày phía dưới
Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây
BÀI 2: TẬP LÀM THƠ BỐN CHỮ, NĂM CHỮ
VIẾT ĐOẠN VĂN GHI LẠI CẢM XÚC SAU KHI ĐỌC MỘT BÀI THƠ BỐN CHỮ, NĂM CHỮ
Hãy viết một đoạn văn bộc lộc cảm xúc của em sau khi đọc một trong các bài thơ: Mẹ (Đỗ Trung Lai), Ông đồ (Vũ Đình Liên), Tiếng gà trưa (Xuân Quỳnh).
Giải nhanh:
- Đoạn văn 1: Bộc lộ cảm xúc của em sau khi đọc xong bài thơ Mẹ (Đỗ Trung Lai)
Bài thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Lai viết về người mẹ qua những hình ảnh đối lập giàu sức biểu cảm. Ở khổ thơ đầu, tác giả sử dụng so sánh để chỉ ra sự đối lập giữa mẹ và cau: "Lưng mẹ còng rồi / Cau thì vẫn thẳng," "Cau - ngọn xanh rờn / Mẹ - đầu bạc trắng." Sự đối lập này nhấn mạnh nỗi đau thầm lặng của tác giả khi nhận ra mẹ đã già. Các khổ thơ tiếp theo nối tiếp hình ảnh mẹ và cau, và tác giả còn miêu tả mẹ gián tiếp bằng cách so sánh: "Một miếng cau khô / Khô gầy như mẹ." Cách miêu tả này không chỉ gây xúc động mà còn tinh tế, lảng tránh nỗi buồn của tác giả. Toàn bài thơ làm nổi bật hình ảnh người mẹ và tình thương sâu sắc của nhà thơ.
- Đoạn văn 2: Bộc lộ cảm xúc của em sau khi đọc xong bài thơ Ông đồ (Vũ Đình Liên)
Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên là một bài thơ ngũ ngôn bình dị mà cô đọng, đầy gợi cảm. Trong bài thơ, tôi ấn tượng nhất với hình ảnh: "Giấy đỏ buồn không thắm/ Mực đọng trong nghiên sầu". Khi đọc hai câu thơ này, người ta dễ dàng nhận thấy ở đây có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa. Vì giấy, mực nghiên là những vật vô tri, vô giác giờ đây lại cũng biết buồn. Vậy là những vật dụng liên quan đến thư pháp, liên quan đến một vẻ đẹp truyền thống của ông cha đã trở thành một điều gì đó thiêng liêng, tinh túy, vì chúng có "hồn". Đấy có lẽ là một trong những nét nghĩa đầu tiên của hai câu thơ này. Vậy còn nét nghĩa thứ hai? Nếu để ý, ta sẽ thấy hai câu thơ chỉ thuần tả cảnh mà không tả người. Cảnh vật ở đây có hồn, như nhuốm màu tâm trạng. Không có một từ ngữ nào nói về con người và trạng thái tâm lí của họ, nhưng "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"! Chính là vì thế, vì người không vui nên cảnh mới buồn. Nói cách khác, bóc lớp nghĩa sử dụng biện pháp nhân hóa, ta sẽ thấy được nghệ thuật tả cảnh ngụ tình. Vậy là chỉ hai câu thơ tưởng như đơn giản, mà có tới hai tầng ý nghĩa. Điều đó đã cho thấy sự cô đọng, gợi cảm trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên.
- Đoạn văn 3: Bộc lộ cảm xúc của em sau khi đọc xong bài thơ Tiếng gà trưa (Xuân Quỳnh)
Bài thơ "Tiếng gà trưa" của Xuân Quỳnh nói về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu. Tình bà cháu, và rộng hơn là tình cảm gia đình, làm sâu sắc thêm tình quê hương đất nước. Người cháu ra đi chiến đấu vì lòng yêu Tổ quốc. Mặc dù "Tổ quốc" là một từ thiêng liêng và trừu tượng, nhưng nó cũng bao gồm "xóm làng thân thuộc" và những kỉ niệm giản dị với bà, như tiếng gà cục tác. Vì vậy, "Tổ quốc" vừa thiêng liêng, trừu tượng, vừa giản dị, gần gũi. Bài thơ "Tiếng gà trưa" thể hiện tình cảm và kỉ niệm đẹp đẽ giữa người cháu và bà. Chính tình cảm và kỉ niệm đó đã tiếp thêm sức mạnh cho người cháu trong cuộc chiến đấu. Điều này được gợi ra trong em sau khi đọc bài thơ
Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây
Bình luận