Viết bài văn tả một người lớn tuổi mà em yêu quý.
Tuyển tập những bài tập làm văn hay nhất trong chương trình Tiếng Việt lớp 5 bộ kết nối tri thức. Có nhiều bài viết hay khác nhau để các em tham khảo. Sau đây, mời bạn đọc cùng tham khảo bài: Viết bài văn tả một người lớn tuổi mà em yêu quý.
Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây
Bài mẫu 1: Viết bài văn tả một người lớn tuổi mà em yêu quý.
Hàng xóm của em là cụ Hoà. Cụ là người mà em luôn yêu quý và kính trọng.
Cụ Hoà đã cao tuổi rồi, năm ngoái cụ vừa tổ chức lễ mừng thọ tuổi 80. Tuy vậy nhưng cụ vẫn còn khoẻ mạnh và minh mẫn lắm. Dáng người cụ hơi đậm, lưng cụ không bị còng nên những bước đi vẫn vững vàng lắm. Cụ ăn mặc rất giản dị trong bộ quần áo vải màu nâu sòng, cụ thường đi một đôi dép cói và đeo chiếc kính lão viền màu vàng. Mái tóc cụ bạc trắng như cước, làn da có nhiều nếp nhăn nhưng vẫn còn hồng hào, đôi mắt cụ vẫn sáng và giọng nói sang sảng. Cụ luôn lạc quan, vui vẻ, mỗi khi thấy trẻ con, cụ luôn nở nụ cười rất tươi. Cụ Hoà rất chăm chỉ tập thể dục hàng ngày, có lẽ đó chính là bí kíp để cụ sống thọ và khỏe mạnh. Hàng ngày cụ thường dậy sớm đi bộ xuống cuối làng, sau đó cụ chăm sóc khu vườn nhỏ của mình. Cụ cẩn thận xới đất cho những gốc chanh, gốc ớt, tưới nước cho những luống hoa hồng, hoa cẩm tú rực rỡ. Khi còn trẻ cụ Hoà là một anh lính bộ đội Cụ Hồ đã chiến đấu chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Cụ thường kể cho em nghe những câu chuyện trong thời chiến, về những khó khăn, khốc liệt mà nhân dân ta phải trải qua. Thế nhưng em vẫn cảm nhận được tình yêu đất nước và niềm tin chiến thắng trong ánh mắt của cụ. Em càng cảm phục và biết ơn những sự hi sinh của thế hệ đi trước hơn.
Em mong sao cụ luôn khỏe mạnh để làm một tấm gương sáng sống vui, sống khỏe, sống có ích cho thế hệ sau học tập và noi theo.
Bài mẫu 2: Viết bài văn tả một người lớn tuổi mà em yêu quý.
Ngôi nhà nhỏ xinh có giàn hoa giấy rực rỡ ở trước cổng chính là nhà của cụ Lam - hàng xóm của em.
Cụ Lam năm nay đã ngoài 70 tuổi rồi nhưng cụ vẫn rất lạc quan, vui sống. Dáng người cụ Lam nhỏ gầy, làn da xanh xao nhăn nheo nhìn rõ từng đường mạch máu và gân. Chân tay cụ cũng đã rất yếu, từng bước chân chậm dần đi từng bước từ tốn cho chắc chắn, nhiều những ngày cụ ốm muốn đi đâu phải chống gậy, vịn vào bờ tường, cánh cửa hoặc gọi em sang dìu đi. Cụ hay kể chuyện cho em nghe, cụ vừa kể vừa ngồi chải tóc, mái tóc của cụ dài, mỏng và bạc gần hết. Cụ có thói quen ăn trầu, hình ảnh cụ ngồi trước hiên nhà tỉ mẩn xé từng lá trầu rồi gói và giã trầu trong cối sau đó đưa lên miệng nhai đã rất quen thuộc với em. Chính vì hay ăn trầu nên răng của cụ đen nhánh thế nhưng chưa rụng cái nào, mỗi khi cụ cười em lại mừng vì khi đó cụ đang khỏe và những cơn đau bệnh tật tạm thời vắng mặt. Cụ thường kể cho em rất nhiều câu chuyện cổ tích hay, cụ còn dạy em nhiều điều hay lẽ phải. Có bánh kẹo gì cụ cũng để dành cho em.
Em rất thương và kính trọng cụ như một người bà của mình, luôn mong cho cụ được khỏe mạnh và vui sống những năm tháng cuối đời.
Bài mẫu 3: Viết bài văn tả một người lớn tuổi mà em yêu quý.
Trong dịp Tết nguyên đán vừa qua, đại gia đình em đã cùng nhau tổ chức lễ mừng thọ 80 tuổi cho cụ nội, cụ nội là người mà em luôn yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình.
Cụ nội của em là một nhà giáo về hưu, chính nhờ những năm làm người giáo viên hoạt động trí óc nhiều nên trí não của cụ nội đến bây giờ vẫn rất minh mẫn. Cụ nhớ được hết tên của các con, cháu thậm chí cả các chắt trong đại gia đình, cứ đến tết cụ gọi từng đứa đến trước mặt để mừng tuổi và nhắc nhở chăm ngoan học hành. Từ những năm ngoài 40 tuổi mái tóc của cụ đã bắt đầu bạc, đến nay thì mái tóc ấy đã bạc trắng như mây, không còn lấy một sợi tóc đen, tuy tóc đã bạc nhưng vẫn rất dày và chắc khỏe. Cụ vẫn giữ phong thái của một nhà giáo, đeo chiếc kính lão chúc xuống dưới rồi ngồi ghế tựa bập bênh ngâm cứu những tờ báo, quyển sách. Cụ làm thơ rất hay, thi thoảng em thấy cụ ngồi sáng tác thơ rất đăm chiêu và suy tư, lần nào có bài thơ mới cụ lại đem đọc cho cả nhà cùng nghe, không ai có thể phủ nhận được thơ của cụ nội rất hay. Cụ rất quan tâm đến sức khỏe của mình, nhờ thường xuyên dậy sớm đi bộ tập thể dục nên chân tay của cụ vẫn rất dẻo dai, đi lưng vẫn thẳng và không cần chống gậy.
Có vài lần cụ nội ốm, phải đi bệnh viện nhưng cũng rất may cụ chỉ bị những bệnh thường gặp của tuổi già, em rất lo lắng cho sức khỏe của cụ, chỉ mong sao cụ luôn khỏe mạnh để sống mãi với gia đình của em.
Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây
Bình luận