Kể cho người thân nghe câu chuyện về thế giới tuổi thơ mà em đã đọc hoặc nghe.
Tuyển tập những bài tập làm văn hay nhất trong chương trình Tiếng Việt lớp 5 bộ kết nối tri thức. Có nhiều bài viết hay khác nhau để các em tham khảo. Sau đây, mời bạn đọc cùng tham khảo bài: Kể cho người thân nghe câu chuyện về thế giới tuổi thơ mà em đã đọc hoặc nghe.
Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây
Bài mẫu 1: Dế Mèn phiêu lưu ký
Ngày xửa ngày xưa, trong một xóm nhỏ ven sông, có chú Dế Mèn với tính cách hiếu động, tinh nghịch nhưng cũng rất tốt bụng. Chú luôn khao khát được khám phá thế giới rộng lớn bên ngoài và trải nghiệm những điều mới mẻ.
Một hôm, Dế Mèn quyết định rời khỏi xóm nhỏ để phiêu lưu. Chú gặp gỡ nhiều loài côn trùng khác nhau trên đường đi, mỗi loài đều mang đến cho chú những bài học quý giá về cuộc sống.
Đầu tiên, Dế Mèn gặp Dế Trũi - một người bạn hiền lành, chăm chỉ. Dế Trũi sống trong lòng đất, có cuộc sống đơn giản và giản dị. Dế Mèn học được từ Dế Trũi sự cần cù, chịu khó và biết trân trọng những gì mình đang có.
Tiếp đó, Dế Mèn gặp Bọ Ngựa - một võ sĩ dũng mãnh, luôn sẵn sàng bảo vệ những kẻ yếu. Dế Mèn học được từ Bọ Ngựa lòng dũng cảm, tinh thần trách nhiệm và sự hy sinh vì người khác.
Trên hành trình phiêu lưu, Dế Mèn cũng gặp nhiều thử thách gian nan. Chú suýt bị Bọ Muỗm bắt nạt, bị Dế Choắt hãm hại và bị lạc đường trong rừng sâu. Tuy nhiên, với bản lĩnh và sự thông minh của mình, Dế Mèn đã vượt qua mọi khó khăn và trở về nhà an toàn.
Sau hành trình phiêu lưu, Dế Mèn đã trưởng thành hơn rất nhiều. Chú không còn nghịch ngợm, hung hăng như trước mà trở nên chín chắn, biết quan tâm và giúp đỡ mọi người. Dế Mèn cũng trân trọng hơn cuộc sống bình yên bên gia đình và bạn bè.
Bài mẫu 2: Bảy bước tới mùa hè
“Bảy bước tới mùa hè” lấy bối cảnh một vùng quê yên ả với giậu mồng tơi hay cây khế trước nhà, điều đó ngay lập tức gây ấn tượng với người đọc bởi sự thân quen và hoài niệm về một ký ức thanh bình. Khoa và tụi con trai trong xóm có một luật bất thành văn rằng đứa nào làm cho con gái khóc sẽ trở thành anh hùng, còn ai mà chơi với chúng là đứa bỏ đi. Bởi thế, bấy lâu nay, khi Khoa ghẹo được Trang, con nhà bà Chín Ghe, khóc, cậu rất lấy làm khoái chí.
Ấy vậy mà mùa hè năm nay, cậu bé mười bốn tuổi nhìn thấy Trang không còn muốn trêu chọc hay cốc đầu nữa mà lại thấy cô phổng phao và có nét duyên dáng. Kể từ khoảnh khắc ấy, Khoa thấy việc bắt chuyện với Trang thật quá khó khăn. Chỉ cần nhìn thấy cô bé đang ngồi lặt rau qua hàng rào nhà bà Chín Ghe cũng đủ khiến cậu đỏ mặt và tay chân bủn rủn.
Những rung động đầu tiên tuổi mới lớn diễn ra thật tự nhiên và nhanh chóng. Điều đó khiến Khoa có chút bối rối, cậu bé thậm chí không nhận ra rằng mình đã thay đổi cách xưng hô với Trang từ bao giờ. Chàng trai mười bốn tuổi đã nói dối dì và ông, xin đi học thêm lớp dành cho học sinh lớp tám, chỉ để có thể bắt chuyện với cô nhóc hàng xóm. Khoa còn mất cả ổ bánh mì để thằng Ninh chịu đổi chỗ cho nó được ngồi cạnh nhỏ Trang.
Thay đổi của Khoa bị thằng Mừng phát hiện ngay. Cậu chẳng thể nói dối được đứa bạn thân nên đành thừa nhận rằng mình rất thích Trang, con bà Chín Ghe. Khi nghe được tin ấy, cậu bạn kia giận dỗi bỏ đi và cho rằng Khoa là kẻ phản bội vì đã phá vỡ quy ước của tụi con trai trong xóm. Tuy nhiên, không lâu sau đó, Mừng lại thú thực với Khoa rằng nó đã phải lòng nhỏ Đào rốn lồi.
Hai đứa trẻ với những suy nghĩ đơn thuần đã tìm đủ mọi cách để tiếp cận cô bạn mình thích. Chúng mang những lo toan rất đỗi thơ ngây, rằng nếu thổ lộ tình cảm có thể bị Trang và Đào nói là lăng nhăng. Khoa và Mừng tìm trăm phương ngàn kế để lấy lòng hai cô bạn kia. Chỉ một câu nói bâng quơ hay cuộc trò chuyện ngắn ngủi cũng đủ để hai chàng trai tương tư, ngẩn ngơ cả ngày.
Ngày qua ngày, những đứa trẻ dần thân thiết hơn. Lời thổ lộ cuối cùng được Khoa và Mừng nói ra nhưng đó cũng là lúc mùa hạ dần qua đi. Chẳng còn bao lâu nữa Khoa phải trở về thị trấn để học tập. Mùa hè năm ấy đã chứng kiến sự trưởng thành của Khoa với mối tình đầu tuy trẻ con nhưng vô cùng thuần khiết và tươi đẹp.
Khoa bắt đầu cảm thấy tiếc nuối thời gian đã qua. Cậu thấy tương lai sao mà mông lung quá. Có thật như nhỏ Trang nói không rằng bảy bước thôi là tới mùa hè rồi? Khoa chuẩn bị tiễn biệt những ngày hè cũng là lúc cậu sắp chia xa năm tháng thơ ấu. Chàng trai đem theo những rung động đầu đời vào hành trình trưởng thành với băn khoăn không biết rằng, cuối cùng tình yêu thơ mộng của cậu có kết thúc tốt đẹp không hay chỉ hóa thành những kỷ niệm.
Bài mẫu 3: Totto-chan bên cửa sổ
"Totto-chan bên cửa sổ" là một cuốn tự truyện tuổi thơ của nhà văn Nhật Bản Kuroyanagi Tetsuko, được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1981. Câu chuyện kể về cô bé Totto-chan (tên thật là Kuroyanagi Tetsuko) và những năm tháng học tập tại trường Tomoe, một ngôi trường đặc biệt dành cho những đứa trẻ khác biệt.
Totto-chan là một cô bé thông minh, hiếu động và có phần nghịch ngợm. Khi mới lên lớp một, Totto-chan đã bị đuổi học vì cô bé quá hiếu động và khiến cho các bạn học sinh khác không thể tập trung. May mắn thay, mẹ của Totto-chan đã tìm thấy trường Tomoe, nơi mà những đứa trẻ khác biệt được trân trọng và khơi dậy tiềm năng của bản thân.
Tại trường Tomoe, Totto-chan được học tập trong một môi trường hoàn toàn khác biệt so với các trường học thông thường. Các tiết học ở đây không gò bó vào sách vở mà được tổ chức một cách sáng tạo và thú vị, giúp các em học sinh phát triển toàn diện cả về trí tuệ, thể chất và tinh thần.
Totto-chan đặc biệt yêu quý thầy hiệu trưởng Kobayashi, người luôn dành cho học sinh sự quan tâm và yêu thương vô bờ bến. Thầy Kobayashi luôn khuyến khích học sinh khám phá bản thân, tự do sáng tạo và phát triển theo cách riêng của mình.
Dưới sự dẫn dắt của thầy Kobayashi và các thầy cô giáo khác, Totto-chan dần trở thành một cô bé ngoan ngoãn, biết quan tâm và giúp đỡ mọi người. Cô bé cũng học được nhiều bài học quý giá về tình bạn, tình yêu thương và ý nghĩa của cuộc sống.
"Totto-chan bên cửa sổ" là một câu chuyện đầy cảm động và ý nghĩa, đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy nghĩ về giáo dục và cách nuôi dạy con cái. Câu chuyện cho thấy rằng mỗi đứa trẻ đều có những tiềm năng riêng biệt và cần được tạo điều kiện để phát triển một cách tự nhiên và toàn diện.
Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây
Bình luận