Tả một đêm trăng đẹp

Đề bài: Tả một đêm trăng đẹp


“...Tít trên cao dáng tròn xinh xinh

Soi xuống trần ánh sáng dịu dàng

Rằm tháng tám bóng Hằng trong sáng

Em múa ca vui đón chị Hằng...”

Những câu hát vang ra từ nhà ai đó làm cho bầu không khí của đêm trung thu ở làng em càng thêm rộn rã. Hôm nay là ngày Rằm tháng tám, cũng là ngày trăng đẹp nhất.

Hoàng hôn buông xuống, ông mặt trời đỏ ửng như lòng đỏ trứng gà đang dần dần khuất sau rặng tre. Ánh nắng yếu ớt của chiều tàn chiếu vào khiến những rặng tre cắt thành những hình thù kì quái trên mặt đất. Trên con đường làng, mọi người trong làng trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả, vừa đi vừa nói cười vui vẻ. Đám trẻ con đã tan học từ lâu cũng đang thu lại con sáo diều thả trên cánh đồng về nhà cùng bố mẹ. Phía xa xa cuối làng, bếp nhà ai đã đỏ lửa, khói bếp len lỏi qua mái tranh bay lên trời. Bóng tối buông xuống rất nhanh.

Trăng đã bắt đầu nhô lên, tỏa ánh sáng lên khắp không gian. Trăng Rằm to, tròn như chiếc bánh đa mẹ mới mua ở chợ. Ánh trăng không gay gắt, chói chang như ánh nắng của mặt trời mà đó là thứ ánh sáng mềm mại và dịu dàng. Có lẽ vì thế mà người xưa hay gọi trăng với một cái tên thân mật là chị Hằng - tức người con gái đẹp. Trên bầu trời những vì sao lấp lánh bắt đầu xuất hiện, dày đặc. Những ông sao như đang vây quanh chị Hằng cùng nhảy múa vũ khúc của đêm rằm vậy. Khung cảnh quanh làng giờ tràn ngập ánh trăng. Con đường làng như được dát một lớp bạc mỏng trở lên lấp lánh. Con sông bao quanh làng được ánh trăng vàng rọi xuống, cả bóng trăng phản chiếu xuống dòng nước trở nên lung linh, huyền ảo như thực, như ảo. Cây cối trong vườn cũng đang rung rinh trong làn gió đêm như đang chào đón chị Hằng.

Mới chập tối mà ngoài ngoài xóm, ngõ trẻ con đã í ới gọi nhau đi rước đền, đi múa sư tử rồi tụ tập cả ở nhà văn hóa xã để liên hoan đêm hội trăng Rằm. Người lớn hình như cũng bị ảnh hưởng bởi không khí rộn ràng, háo hức của lũ trẻ. Ai cũng ăn vội bữa cơm tối rồi mấy ông bà, cô bác cũng rủ nhau ngồi ở nhà ai đó uống nước chè, trò chuyện hoặc cũng thong dong ra ngoài nhà văn hóa vui cùng với lũ trẻ. Trước sân nhà, không cần đèn điện, ánh trăng vàng cũng chiếu sáng khắp cả khoảng sân. Tiếng người trò chuyện, tiếng trẻ con tíu tít, tiếng trống sư tử, tiếng hát hò, nhảy múa khiến cho làng của em vui vẻ hẩn lên.

Đêm đã về khuya, không gian trở nên tĩnh lặng. Những cuộc chơi của lũ trẻ đã kết thúc, ai lại trở về nhà nấy và dần chìm sâu trong giấc ngủ ngon lành. Ngoài kia, chỉ còn tiếng côn trùng kêu ngoài cánh đồng. Mọi người chìm trong mộng đẹp, chỉ còn ánh trăng trên cao vần tỏa ánh sáng dịu dàng xuống cảnh vật....

Với em, đêm trăng trung thu là đêm trăng đẹp nhất. Vì khi ấy, trăng không chỉ to, tròn mà dường như chị Hằng cũng trở nên dịu dàng, đáng yêu hơn trong tiếng trống, tiếng cười nói của lũ trẻ con chúng em.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác