Câu hỏi tự luận mức độ vận dụng tiếng Việt 5 kết nối bài 4: Viết bài văn kể chuyện sáng tạo
III.VẬN DỤNG (02 CÂU)
Câu 1: Em hãy viết bài văn kể chuyện sáng tạo câu chuyện “Cánh đồng hoa” bằng cách đóng vai nhân vật.
Câu 2: Em hãy kể sáng tạo một câu chuyện mà em thích.
Câu 1:
Chào các bạn, tôi là Mư Hoa. Sau đây, tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện chúng tôi biến đồng cỏ thành cánh đồng hoa xinh đẹp để không còn ai có thể vứt rác ra nơi đây nữa.
Cánh đồng cỏ này ở đầu làng, vốn là nơi tôi cùng Ja Ka, Ja Prok và Mư Nhơ thường rủ nhay tới chơi, múa hát tưng bừng vào mỗi buổi chiều. Vậy mà gần đây, một bãi rác cứ lớn dần mỗi ngày, bốc mùi khó chịu. Chúng tôi buồn rầu, lo lắng vi không những mất chỗ vui chơi mà cánh đồng còn có thể biến thành một bãi rác.
Trong lúc buồn chán, suy nghĩ rồi nhìn lên bầu trời, tôi nhìn thấy bầu trời kia giống như một vườn hoa. Và thế là, một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi: cải tạo cánh đồng cỏ thành cánh đồng hoa thì sẽ không có ai nỡ đổ rác ở đây nữa. Thật may mắn vì ý tưởng của tôi không chỉ được các bạn tán thành mà các cô, các bác trong làng còn rất nhiều người hưởng ứng nữa. Họ đem đến cho tôi biết bao nhiêu loại hoa: nào là đồng tiền, hướng dương, tóc tiên, cẩm tú cầu, ... Người đào, người xới, người gieo hạt, chăm bón. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi đã hoàn thành xong một cánh đồng hoa xinh đẹp. Quả nhiên, tôi không còn thấy ai đến đây đổ rác nữa.
Với cánh đồng hoa xinh đẹp ấy, làng tôi dần trở nên nổi tiếng hơn, có thêm nhiều người đến tham quan. Ai cũng khen tôi vừa thông minh, lại vừa biết cách làm đẹp cho ngôi làng của mình.
Câu 2:
Ngày xưa, các loài cây đều chưa có tên. Một hôm, Trời tập hợp chúng lại để ban cho mỗi loài một cái tên. Các loài cây đều đến thật sớm. Ai ai cũng hớn hở mong chờ được Trời đặt cho một cái tên thật đẹp. Mỗi loài cây đều diện bộ trang phục xinh đẹp nhất và khoe điểm nổi bật nhất của mình.
Cây có hương thơm dịu được Trời đặt tên là lan. Cây có điệu múa nhịp nhưng được đặt là tóc tiên. Loài cây có dáng đứng hiên ngang được gọi là thông. Các loại rau có cũng có mặt đông đủ để xin Trời những cái tên thật đẹp như quế, tía tô, húng,...
Đến cuối ngày, khi Trời đã mệt, một nhành cây nhỏ mới vội vã chạy đến. Nó thở hổn hển, nói:
- Con xin lỗi vì bận chăm sóc bà đang bị bệnh nên con đã đến muộn. Xin Trời hãy thương tình đặt cho con một cái tên.
Cảm động trước lòng hiếu thảo của cây nên Trời không trách phạt mà thương vô cùng. Nhưng lúc này, Trời chưa nghĩ ra được tên gì hay. Ông suy nghĩ mãi rồi ngập ngừng:
– Tên của con... thì là... thì là...
Nhành cây nghe vậy mừng quá, hét toáng lên:
– Tôi có tên rồi! Tên tôi là "thì là”!
Nó vội vàng cảm ơn Trời rồi chạy về nhà khoe với bà của mình. Nó đâu biết rằng “thì là” không phải là tên Trời đặt cho, mà chỉ là lời nói ngập ngừng của ông khi chưa nghĩ ra cho nó một cái tên. Bà khen cậu:
- Con có một cái tên thật đặc biệt!
Muôn loài đều rất yêu thích tên của cậu.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây thì là.
Bình luận