Câu hỏi tự luận mức độ thông hiểu tiếng Việt 5 KNTT bài 9: Tìm hiểu cách viết bài văn tả phong cảnh
II. KẾT NỐI (07 CÂU)
Đọc bài văn dưới đây và trả lời các câu hỏi:
Vịnh Hạ Long là một cảnh đẹp nổi tiếng của nước ta.
Vịnh có nhiều hang động và trong hang động có rất nhiều đá vôi. Mặt nước ở vịnh rất đẹp, những làn sóng xanh nhẹ nhàng đánh vào bờ tạo nên một khung cảnh thơ mộng vô cùng. Từ trên cao nhìn xuống, Vịnh Hạ Long như một bức tranh mĩ lệ mà thiên nhiên ban tặng. Bên trong hang động có thạch nhũ với hình thù độc đáo.
Bầu không khí nơi đây rất trong lành và mát mẻ. Khách du lịch được ngồi trên những chiếc thuyền nhỏ để thăm thú vịnh. Đi qua những mỏm đá còn được nghe những câu chuyện thú vị và hấp dẫn. Tưởng chừng như được lạc vào một thế giới cổ tích vậy.
Vịnh Hạ Long đúng là một cảnh đẹp thiên nhiên kì vĩ của thế giới.
Câu 1: Bài văn tả phong cảnh nào?
Câu 2: Bài văn gồm mấy phần? Nêu nội dung chính của từng phần?
Câu 3: Bài văn trên miêu tả cảnh gì?
Câu 4: Nêu nội dung chính của các phần trong đoạn văn trên?
Câu 5: Bài văn trên miêu tả cảnh gì?
Câu 6: Bài văn có gồm mấy phần? Nêu nội dung của từng phần?
Câu 7: Theo em, ngoài trình tự miêu tả như trong phần thân bài nói trên, còn có thể miêu tả phong cảnh theo trình tự nào khác?
Câu 1:
Bài văn tả phong cảnh của Vịnh Hạ Long.
Câu 2:
Bài văn gồm có 3 phần:
+ Mở bài: Câu đầu tiên => Giới thiệu về phong cảnh của Vịnh Hạ Long.
+ Thân bài: Tiếp theo đến “thế giới cổ tích vậy” => Tả lần lượt từng vẻ đẹp của Vịnh Hạ Long.
+ Kết bài: Còn lại. => Nêu cảm nghĩ về Vịnh Hạ Long.
Đọc bài văn dưới đây và trả lời câu hỏi:
Thành phố trong mây
Khi nhắc đến những cảnh đẹp của Việt Nam, ta không thể không nhắc tới Sa Pa. Tạo hóa đã ban tặng cho nơi đây một khung cảnh tuyệt đẹp.
Khí hậu Sa Pa quanh năm mải mê và vô cùng dễ chịu. Cảnh đẹp thì làm say dắm lòng người. Ngay từ con đường ngoằn ngoèo dẫn đến Sa Pa đã có thể nhìn thấy những ngọn núi sừng sững hiện ra trước mắt. Bao phủ trên đó là những cánh rừng xanh bạt ngàn, trải dài tít tắp đến vô tận. Xa xa, mây trắng bồng bềnh trắng xóa trên núi cao. Càng đi vào sâu, cảm tưởng như mây càng sà xuống thấp, có thể với tay chạm được.
Mùa này, những vườn hoa tam giác mạch đang nở rộ sắc tím mơ màng. Những thửa ruộng bậc thang lúa chín vàng rộ như rót mật óng ánh lên trong nắng. Không khí và cảnh đẹp nơi đây khiến ai đến một lần cũng lưu luyến, ấn tượng mãi không quên.
Sa Pa như một bức tranh đẹp do thiên nhiên và con người kết hợp tạo nên. Ai có cơ hội cũng nên thử một lần đến đây để cảm nhận được vẻ đẹp của Sa Pa – nơi gặp gỡ của đất trời.
Câu 3:
Bài văn đã miêu tả phong cảnh Sa Pa.
Câu 4
Bài văn gồm có 3 phần:
+ Mở bài: Từ đầu đến “tuyệt đẹp”. => Giới thiệu về Sa Pa.
+ Thân bài: Tiếp theo đến “ấn tượng mãi không quên” => Tả những phong cảnh đặc sắc của Sa Pa.
+ Kết bài: Còn lại. => Cảm nghĩ của tác giả về Sa Pa.
Đọc bài văn dưới đây và trả lời câu hỏi:
Con suối bản tôi
Bản tôi chạy dọc hai bên bờ suối, trên hai sườn núi tương đối bằng phẳng. Con suối khá to từ những dãy núi xa lắc xa lơ chảy về.
Con suối chảy qua bản tôi bốn mùa nước xanh trong. Những ngày lũ, suối cũng chỉ đục vài ba ngày. Để tiện đi lại, người bản tôi bắc khá nhiều cầu qua suối. Cầu ghép bằng đôi thân cây to hoặc một thân cây cổ thụ. Gần đây, chiếc cầu bằng xi măng cốt thép đã được bắc qua con suối quê tôi. Mặt cầu rộng rãi. Trẻ nhỏ thường tụ tập hai bên thành cầu nhìn xuống nước xem những con cả lườn đỏ, cả lưng xanh,... lên thác, ngửa bụng trắng xoá. Cá bơi lượn lấp loáng, như hàng trăm, hàng nghìn ngôi sao rơi xuống lòng suối. Chỉ có đoạn suối qua bản tôi là còn nhiều cá như vậy, vì các già bảo giữ cá để làm đẹp cho bản và để mọi người có thể câu lấy vài con mà ăn.
Đoạn suối chảy qua bản tôi có hai cái thác, nước chảy khá xiết. Nước gặp những tảng đá ngầm chồm lên thành những con sóng bạc đầu. Hết đoạn thác dài chừng trăm mét lại đến vực. Vực khá sâu, nước lững thững như kẻ nhàn rỗi dạo xuôi dòng. Con suối đơn sơ, bình dị ấy đã đem lại cho bản tôi vẻ thanh bình, trù phú với bao nhiêu điều hữu ích.
VI HỒNG – HỒ THUỶ GIANG
Câu 5:
Bài văn miêu tả cảnh con suối.
Câu 6:
Bài văn gồm 3 phần:
+ Mở bài: Từ đầu đến “xa lắc xa lơ chạy về bản”. => Miêu tả về sự bắt nguồn của con suối.
+ Thân bài: Tiếp theo “kẻ nhàn rỗi dạo xuôi dòng.” => Miêu tả về con suối qua bốn mùa, cách người dân đi lại qua nó và hình ảnh con thác chảy qua suối.
+ Kết bài: Còn lại. => Nêu tình cảm của tác giả đối với con suối.
Câu 7:
Theo em ngoài trình tự miêu tả như trong phần thân bài nói thì còn có thể miêu tả phong cảnh theo trình tự thời gian, theo một trình tự nhất định.
Bình luận