Câu hỏi tự luận mức độ thông hiểu tiếng Việt 5 ctst bài 3: Nụ cười mang tên mùa xuân

II. KẾT NỐI (05 CÂU)

Câu 1: Vì sao tác giả lại gọi nụ cười là "nụ cười mang tên mùa xuân"? 

Câu 2: Nụ cười của những người trong bài thơ mang lại cảm giác gì cho em?

Câu 3: Em hiểu như thế nào về câu thơ "Con mèo lười của bố đi đâu"?

Câu 4: Hình ảnh "cây mận góc sân" tượng trưng cho điều gì?

Câu 5: Qua bài thơ, tác giả muốn gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?


Câu 1:

Tác giả lại gọi nụ cười là “nụ cười mang tên mùa xuân” vì nụ cười mang lại niềm vui, sự ấm áp, hạnh phúc giống như cảm giác của mùa xuân khi mang lại sự đổi mới, sức sống cho con người. 

Câu 2:  

Nụ cười trong bài thơ mang lại cho em cảm giác ấm áp, vui tươi và hạnh phúc:

- Ấm áp: nụ cười của mẹ khi chuẩn bị bữa cơm, của bà khi đan áo ấm, của bố khi vừa đi rẫy về... Nụ cười ấy như những tia nắng nhỏ, sưởi ấm trái tim mỗi người.

- Vui tươi: Nụ cười của trẻ thơ vang vọng khắp sân trường, tiếng thầy đọc thơ ấm áo, cây mận trổ hoa xinh.... 

- Hạnh phúc: Nụ cười của em bé lấp lánh từ hiên nhà đến lớp, nụ cười như chồi non xanh mướt... 

Câu 3:  

Đây là câu hỏi mở, HS trả lời theo suy nghĩ riêng. Gợi ý: Câu thơ “Con mèo lười của bố đi đâu?” có thể được hiểu như một cách nói yêu thương, gần gũi giữa người cha và người con, thể hiện sự quan tâm, gắn bó trong gia đình. Sự nhẹ nhàng, dí dỏm của câu thơ làm cho tình cảm gia đình trở nên ấm áp và sinh động.

Câu 4:  

Hình ảnh “cây mận góc sân” trong bài thơ là một biểu tượng của sự gắn bó, sự sinh sôi nảy nở, hi vọng, sự kiên cường và yêu thương trong gia đình, đồng thời phản ánh sự bình yên, giản dị trong cuộc sống.

Câu 5: 

Bài thơ muốn gửi gắm thông điệp về giá trị của nụ cười, về tình yêu thương và sự ấm áp trong cuộc sống. Nụ cười không chỉ là một biểu hiện của niềm vui mà còn là một nguồn năng lượng tích cực, giúp con người vượt qua khó khăn và sống lạc quan hơn.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác