Slide bài giảng Tiếng Việt 4 chân trời CĐ 3 Bài 7 Viết: Viết thư cho người thân
Slide điện tử CĐ 3 Bài 7 Viết: Viết thư cho người thân. Trình bày với các hiệu ứng hiện đại, hấp dẫn. Giúp học sinh hứng thú học bài. Học nhanh, nhớ lâu. Có tài liệu này, hiệu quả học tập của môn tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo sẽ khác biệt
Bạn chưa đủ điều kiện để xem được slide bài này. => Xem slide bài mẫu
Tóm lược nội dung
BÀI 7: CHUYỆN CỔ TÍCH VỀ LOÀI NGƯỜI
PHẦN VIẾT
Viết thư cho người thân
Câu 1: Viết thư gửi cho một người thân ở xa để hỏi thăm và kể về tình hình gia đình em.
Bài soạn rút gọn:
Huế, ngày … tháng … năm …
Chị Hai yêu quý!
Thời gian trôi thật nhanh, mới đó mà chị đã trở thành sinh viên được gần một học kì rồi. Ở Hồ Chí Minh, chị đã quen với mọi thứ hết rồi nhỉ? Việc làm thêm của chị ra sao rồi? Kì thi cuối kì sắp tới ở trường chị đã chuẩn bị chưa? Chị đã có thêm người bạn mới hay điều gì thú vị không ạ? Hãy kể cho em nghe với nhé!
Bố mẹ và em vẫn khỏe chị ạ. Bố mẹ dạo này hay đi làm về muộn, nhưng em vẫn chăm chỉ học bài. Cả học kì này, em chưa bao giờ đến lớp mà chưa làm bài tập. Buổi tối về nhà, em ăn cơm trước rồi về phòng học bài. Gặp bài khó, em sẽ chờ bố mẹ về rồi hỏi. Em còn được mẹ đăng kí vào lớp học piano đấy. Chờ đến Tết chị về, em đã có thể đàn được một bài hát rồi.
Nhắc đến Tết, em lại mong thời gian trôi thật nhanh. Để chị Hai về nhà đoàn tụ với mọi người! Cả nhà nhớ và yêu chị nhiều lắm!
Em gái ngoan
Hà Lê
Câu 2: Nghe thầy cô nhận xét chung về bài viết thư.
Bài soạn rút gọn:
Học sinh tự nghe thầy cô nhận xét
Câu 3: Cùng bạn bình chọn:
- Bức thư được trình bày hợp lí
- Bức thư chọn kể những điều thú vị.
- Bức thư có cách viết lời chúc dễ thương.
Bài soạn rút gọn:
Học sinh tự bình chọn
PHẦN VẬN DỤNG
Câu hỏi: Kể lại "Chuyện cổ tích về loài người" bằng lời văn của em.
Bài soạn rút gọn:
Bài tham khảo 1:
Ngày xửa ngày xưa, mặt đất trần trụi, chưa hề có dáng cây, ngọn cỏ nên hiu quạnh lắm. Trời bèn sinh ra trẻ con để cho khung cảnh vui lên.
Thế là hàng vạn trẻ con ra đời, bé nào cũng xinh xắn, đáng yêu. Mắt trẻ con sáng như sao nhưng lúc đầu chưa nhìn thấy gì bởi bóng tối vây quanh. Mặt trời liền nhô cao, toả ánh sáng rực rỡ để trẻ con nhìn rõ mọi thứ trong vũ trụ.
Nhưng trẻ con cần có tình yêu và lời ru mới lớn lên được. Trời đã dùng phép màu để sinh ra cho mỗi bé một người mẹ hiền từ để bế bồng, chăm sóc. Muốn cho trẻ thông minh, Trời lại sinh ra cho mỗi bé một người bố hiểu biết. Bố dạy bé rằng biển thì rộng, núi thì cao, con đường đi xa tắp, trái đất thì tròn.
Bố nói về nhiều điều hay, điều lạ, bé cứ tròn xoe mắt để nghe. Thích lắm nhưng khó nhớ, mau quên. Thấy vậy, Trời sinh ra cái chữ để ghi lại những điều bố nói. Tiếp sau đó, lớp học, trường học và thầy giáo cũng được sinh ra. Ngày ngày, trẻ em được tung tăng đi học, vui ơi là vui!
Cái bảng đen to bằng chiếc chiếu được treo ngay ngắn trên bức tường chính giữa lớp học. Thầy giáo cầm viên phấn trắng tinh, nắn nót viết từng chữ: Chuyện cổ tích về loài người.