Câu hỏi tự luận mức độ vận dụng tiếng Việt 5 ctst bài 4: Viết bài văn tả người (Bài viết số 2)

III. VẬN DỤNG (02 CÂU)

Câu 1: Viết bài văn tả một người lao động em thường gặp hàng ngày mà người đó em cảm thấy rất trân trọng và yêu quý.

Câu 2: Hãy viết bài văn tả lại một người lao động mà em ấn tượng nhất.


Câu 1: 

Mỗi buổi sáng, khi em bước ra khỏi nhà để đi học, hình ảnh quen thuộc của bác Tâm – cô lao công trong khu phố – luôn hiện ra trong mắt em. Bác là người mà em vô cùng trân trọng và yêu quý vì sự cần mẫn, tận tụy và âm thầm cống hiến cho cộng đồng.

Bác Tâm khoảng chừng năm mươi tuổi, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng khỏe khoắn. Khuôn mặt bác gầy gò, rám nắng, in hằn dấu vết của những năm tháng lao động vất vả. Mái tóc điểm bạc được buộc gọn sau gáy, làm nổi bật đôi mắt hiền từ, ấm áp. Mỗi sáng, bác khoác trên mình bộ đồng phục màu xanh lá cây quen thuộc, chiếc mũ lưỡi trai đã bạc màu và đôi găng tay luôn đồng hành trong công việc.

Dáng bác đi nhanh nhẹn, đẩy chiếc xe rác nặng nề dọc theo các con đường trong khu phố. Bác bắt đầu công việc từ lúc trời còn mờ tối, khi mọi người còn say giấc. Tiếng chổi quét lá khô xào xạc trên mặt đường vang lên đều đặn, như một khúc nhạc quen thuộc của buổi sớm mai. Bác cẩn thận gom từng chiếc lá, từng mẩu rác nhỏ, không bỏ sót góc phố nào. Mỗi khi có ai đó vứt rác bừa bãi, bác nhẹ nhàng nhắc nhở với giọng nói ôn hòa nhưng dứt khoát.

Có những hôm trời mưa tầm tã, bác vẫn đội áo mưa, miệt mài làm việc, không quản ngại khó khăn. Gương mặt bác lấm tấm nước mưa hòa cùng mồ hôi, nhưng bác vẫn mỉm cười khi nhìn thấy đường phố sạch sẽ, gọn gàng. Em còn nhớ, có lần em vô tình làm rơi chiếc cặp sách, bác vội chạy đến nhặt giúp và ân cần hỏi han, khiến em cảm thấy thật ấm lòng.

Sự hy sinh thầm lặng của bác Tâm khiến em càng thêm yêu quý và trân trọng bác. Nhờ có bác và những người lao công như bác, đường phố luôn sạch đẹp, mang lại không gian sống trong lành cho mọi người. Hình ảnh bác Tâm cần mẫn làm việc mỗi ngày là một bài học lớn về lòng yêu nghề và tinh thần trách nhiệm mà em luôn ghi nhớ.

Em mong rằng mọi người sẽ cùng nhau giữ gìn vệ sinh môi trường, để những người lao động như bác Tâm bớt vất vả hơn. Với em, bác chính là một tấm gương sáng về sự cống hiến thầm lặng và ý nghĩa của công việc lao động chân chính.

Câu 2: 

Trong cuộc sống hàng ngày, có rất nhiều người lao động âm thầm làm việc hết mình để xây dựng xã hội này, nhưng với em, người mà em ấn tượng nhất chính là anh Hải, một người thợ sửa xe máy gần nhà. Mỗi khi nhìn anh làm việc, em luôn cảm thấy sự tận tụy và đam mê trong từng công việc anh làm.

Anh Hải là một người đàn ông trung niên, khoảng ngoài bốn mươi tuổi. Dù không phải là người có vóc dáng cao lớn, nhưng anh lại có một sức khỏe dẻo dai và đôi bàn tay khéo léo. Khuôn mặt anh sạm nắng vì công việc ngoài trời, nhưng đôi mắt lại sáng lên sự chăm chỉ, tinh tế. Anh luôn mặc bộ quần áo bảo hộ màu xanh, tay đeo găng cao su để bảo vệ mình khỏi dầu mỡ.

Công việc của anh Hải là sửa chữa các loại xe máy, xe đạp cho người dân trong khu phố. Mỗi sáng, anh mở cửa tiệm từ rất sớm. Tiếng cưa, tiếng búa, tiếng vặn vít của anh vang lên đều đặn, tạo thành âm thanh quen thuộc trong khu phố. Anh luôn làm việc rất tỉ mỉ và cẩn thận. Một lần, em đứng gần anh khi anh đang sửa chiếc xe máy của một khách hàng. Anh cẩn thận tháo từng bộ phận, lau chùi sạch sẽ rồi lắp lại đúng chỗ, không quên kiểm tra lại hệ thống máy móc. Anh Hải nói với em: “Cái gì cũng phải làm cẩn thận, mỗi chi tiết dù nhỏ cũng có thể ảnh hưởng đến kết quả công việc.”

Đặc biệt, điều em ấn tượng nhất là sự kiên nhẫn của anh Hải. Có những chiếc xe bị hỏng hóc nặng, việc sửa chữa kéo dài nhiều giờ đồng hồ, nhưng anh không hề tỏ ra mệt mỏi hay nản lòng. Anh kiên nhẫn làm từng bước một, không vội vàng, chỉ lo làm sao cho công việc được hoàn hảo. Đôi khi, khi gặp phải những vấn đề khó, anh chỉ nhẹ nhàng lắc đầu rồi tiếp tục tìm ra cách giải quyết. Sự kiên trì ấy không chỉ là sự cần mẫn trong công việc mà còn là sự tôn trọng đối với khách hàng.

Anh Hải cũng rất hòa đồng và thân thiện với mọi người. Dù là những khách hàng quen hay không quen, anh luôn tiếp đón họ bằng một nụ cười chân thành. Mỗi khi có ai đó đến, anh không chỉ sửa xe mà còn kể cho họ những câu chuyện vui vẻ, khiến không khí cửa hàng trở nên gần gũi và ấm áp.

Điều em yêu quý nhất ở anh Hải chính là sự đam mê và tâm huyết trong công việc. Anh không làm nghề này chỉ vì miếng cơm manh áo, mà còn vì yêu thích và coi đó là nghề nghiệp của mình. Chính từ những công việc nhỏ nhặt và thầm lặng như vậy, anh Hải đã góp phần làm cho cuộc sống của mọi người trở nên thuận tiện và dễ dàng hơn.

Nhìn anh làm việc, em học được rất nhiều điều về sự chăm chỉ, kiên nhẫn và yêu nghề. Anh Hải là một người lao động bình dị nhưng lại rất đáng trân trọng, là tấm gương sáng cho những ai muốn sống với đam mê và hết lòng vì công việc.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác