Trong tác phẩm “Buổi học cuối cùng”, vì sao các nhân vật trong truyện sợ sệt, lo lắng khi nhìn cây thường xuân”?
Câu hỏi 7: Trong tác phẩm “Buổi học cuối cùng”, vì sao các nhân vật trong truyện sợ sệt, lo lắng khi nhìn cây thường xuân”?
Trong tác phẩm “Buổi học cuối cùng” của nhà văn Pháp Alphonse Daudet, các nhân vật trong truyện cảm thấy sợ sệt và lo lắng khi nhìn cây thường xuân vì cây thường xuân là biểu tượng của sự sống còn, sự kiên trì và hy vọng. Trong bối cảnh của truyện, vùng An-dát nơi mà cậu bé Phrăng sống đã bị quân Phổ chiếm đóng, và người dân bản địa sắp mất đi quyền được học tiếng Pháp. Cây thường xuân trong trường học, nơi thầy Ha-men dạy lớp học cuối cùng bằng tiếng Pháp, trở thành biểu tượng của sự mất mát và sự thay đổi đau lòng mà người dân phải đối mặt
Cây thường xuân cũng mang ý nghĩa về sự vĩnh cửu và không bao giờ chết, điều này tương phản với tình cảnh hiện tại của người dân An-dát, họ đang phải chấp nhận sự thật rằng cuộc sống của họ sẽ không còn như trước nữa. Sự lo lắng của họ phản ánh nỗi sợ mất đi bản sắc văn hóa và ngôn ngữ của mình, một phần quan trọng của danh tính và tự do cá nhân.
Như vậy, cây thường xuân không chỉ là một phần của cảnh quan tự nhiên mà còn là một phần của cảnh quan tinh thần, nó gợi lên những cảm xúc sâu sắc và phức tạp trong lòng nhân vật và người đọc. Đó là lý do tại sao các nhân vật trong truyện lại có phản ứng mạnh mẽ khi nhìn thấy nó trong hoàn cảnh đặc biệt này.
Xem toàn bộ: Soạn bài Buổi học cuối cùng
Bình luận