Câu hỏi tự luận mức độ vận dụng tiếng Việt 5 kntt bài 5: Giỏ hoa tháng Năm

III.VẬN DỤNG (03 CÂU)

Câu 1: Kể về một lần giận dỗi giữa em và bạn của mình. Sau lúc đó, em đã có thái độ và hành động gì?

Câu 2: Viết một đoạn văn ngắn trình bày cảm nhận của em về tình bạn. 

Câu 3: Kể về kỉ niệm đáng nhớ của em với một người bạn


Câu 1: 

 Có một lần em và bạn thân của mình giận dỗi nhau vì một hiểu lầm nhỏ. Cả hai đều cảm thấy bị tổn thương khi không ai chịu lên tiếng giải thích. Mình im lặng, không muốn nói chuyện với bạn và cảm thấy giận dỗi trong lòng. Tuy nhiên, sau một khoảng thời gian suy nghĩ, em nhận ra rằng sự im lặng và giận dỗi không phải là cách giải quyết tốt. Em hiểu rằng tình bạn không thể thiếu đi sự thông cảm và chia sẻ. Vì vậy, em đã chủ động đến gặp bạn, xin lỗi và giải thích về cảm xúc của mình. Em cũng lắng nghe cảm giác của bạn và xin lỗi vì đã khiến bạn tổn thương. Sau đó, hai đứa cùng cười và cùng làm hòa, lại tiếp tục chơi đùa vui vẻ như trước. Em học được rằng, khi có mâu thuẫn trong tình bạn, việc lên tiếng, lắng nghe và tha thứ cho nhau là cách duy nhất để tình bạn được bền vững.

Câu 2: 

 Tình bạn là một trong những mối quan hệ quý giá nhất trong cuộc sống. Đó là sự kết nối giữa những người bạn, không chỉ dựa trên sự chia sẻ niềm vui mà còn là sự đồng cảm trong những lúc khó khăn. Một người bạn chân thành là người luôn bên cạnh, lắng nghe, giúp đỡ và không bao giờ bỏ rơi ta khi gặp khó khăn. Tình bạn không chỉ thể hiện qua những lời nói, mà còn qua hành động, sự quan tâm và sẵn sàng hy sinh vì người bạn của mình. Chính nhờ có bạn bè, chúng ta cảm thấy mình không cô đơn và luôn có động lực để vượt qua thử thách. Tình bạn là ngọn lửa ấm áp, làm đẹp thêm cuộc sống và giúp ta trưởng thành hơn từng ngày.

Câu 3: 

 Em có một người bạn đã chơi với nhau từ thời ấu thơ đó là Phương, chúng em lớn lên cùng nhau, chơi đùa, học tập với nhau và đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ. Kỉ niệm khiến em không bao giờ quên đó là khi em bị ngã xe. Em còn nhớ khi ấy chúng em mới là học sinh lớp 3, hai đứa học cùng lớp lại gần nhà nên thường rủ nhau đi học mỗi ngày. Hôm ấy như mọi ngày Phương đến nhà và rủ em đi học, chúng em vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đang đi trên đường, bỗng có một chiếc xe máy đi rất ẩu, vừa nhanh lại lạng lách đánh võng. Em và Phương đã đi sát vào lề đường để tránh xa, thế nhưng chiếc xe vẫn va vào xe của em khiến em mất tay lái, loạng choạng rồi cả xe lẫn người nằm xoài trên đường. Ngay lúc đó chiếc xe lại lao nhanh chạy đi mà không thèm ngoảnh lại nhìn, em ngã lúc đó vừa đau lại vừa tức. Khi ấy Phương đã nhanh chóng tiến tới đỡ em vào lề đường ngồi rồi dựng xe lên giúp em. Cậu ấy tỏ ra rất lo lắng, phủi bụi quần áo cho em rồi cẩn thận nhìn ngó xem em có bị đau chỗ nào không. Khi thấy em bị đau, cậu ấy liền đem xe gửi vào nhà bên đường rồi đèo em tới trường học, trên đường đi cậu ấy liên tục hỏi em "Cậu có đau lắm không?" rồi cứ bắt em vào phòng y tế. Sự quan tâm ân cần của Phương khiến em rất xúc động, cậu ấy rất biết quan tâm và an ủi người khác, lại biết hy sinh vì người bạn của mình. Em cứ nhìn cậu ấy mà thầm cảm ơn vì mình có một người bạn tốt như vậy. Mỗi lần nhớ về kỉ niệm đó em lại cảm thấy Phương là một người bạn thật hiếm có, kỉ niệm đó đã giúp em hiểu hơn về người bạn của mình để từ đó biết yêu quý, trân trọng người bạn đó và gìn giữ tình bạn đẹp của chúng em.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác