Câu hỏi tự luận tiếng Việt 5 Kết nối bài 7: Đánh giá, chỉnh sửa bài văn tả người

Câu hỏi tự luận tiếng Việt 5 kết nối tri thức bài 7: Đánh giá, chỉnh sửa bài văn tả người. Bộ câu hỏi bài tập mở rộng có 4 mức độ: Thông hiểu, nhận biết, vận dụng và vận dụng cao. Phần tự luận này sẽ giúp học sinh hiểu sâu, sát hơn về môn học tiếng Việt 5 kết nối tri thức. Kéo xuống để tham khảo thêm.


Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây


Nếu chưa hiểu - hãy xem: => Lời giải chi tiết ở đây

B. Bài tập và hướng dẫn giải

I. NHẬN BIẾT (05 CÂU)

Câu 1: Bài văn tả người có nhiệm vụ gì?

Câu 2: Các đặc điểm nào của người có thể được miêu tả trong bài văn tả người?

Câu 3: Đoạn văn miêu tả đôi mắt của một người có thể bao gồm những đặc điểm nào?

Câu 4: Tại sao cần miêu tả các hoạt động của người trong bài văn tả người?

Câu 5: Để đánh giá, nhận xét một bài văn tả người, em có thể dựa trên những yêu cầu nào?

II. THÔNG HIỂU (05 CÂU)

Đọc bài văn sau và trả lời các câu hỏi:

“Công cha như núi Thái Sơn” - câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Nếu như mẹ cho em một bàn tay dịu dàng, một tình yêu thương ngọt ngào thì cha lại như một sự nâng đỡ em trong cuộc đời và cho em một tình yêu đong đầy nhưng cũng đầy nghiêm khắc. Đối với em cha không chỉ là một người trụ cột của gia đình, không chỉ là một người cha mà còn là một anh hùng, một tấm gương đạo đức để em học tập và noi theo.

Cha em không cao lắm chỉ có một mét sáu bảy nhưng thân hình lại khá đầy đặn. Tuy vậy cha lại rất nhanh nhẹn trong công việc. Cha còn có cả một khuôn mặt chữ điền vuông vắn có phúc, em biết điều đó vì được nghe rất nhiều người khen cha và thật tự hào về cha của mình. Cha có nước da trắng mà khiến nhiều người phụ nữ cũng phải ghen tị vì nước ấy. Những buổi đi làm đồng về cùng nhau rửa chân tay lấm bùn trên con mương nhỏ ai cũng phải trầm trồ vì làn da ấy.

Mắt cha em to tròn và ướt nước, nhìn ban đêm thì thật lấp lánh hiền từ như những ngôi sao ngoài trời đêm. Đôi môi đẹp lắm và cả những hàm răng đều tăm tắp như hạt ngô càng làm cho vẻ hiền từ của cha trở nên đẹp lạ thường. Mà đặc biệt mỗi khi cha cười em thấy hạnh phúc biết bao, đó là một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười hiền lành chất phác của một người nông dân. Đặc biệt hơn nữa là đôi bàn tay cha, đôi bàn tay ngày ngày chăm lo em, đôi tay vuốt má, đôi tay ẵm em và cả đôi tay đòn roi đau đớn nữa. Bàn tay cha không mềm mại như bàn tay của nhiều người khác bởi quê hương nghề chính là đồng ruộng vì vậy mà đôi bàn tay của cha chai đi vì cày bừa, chai đi vì mưa nắng ngoài ruộng. Thế nhưng đôi bàn tay vẫn tràn đầy yêu thương khi vỗ về những đứa con nhỏ, vẫn xoa đầu hay vuốt mà chúng đầy ngọt ngào. Và cũng chính vì thế em hiểu được phần nào những nỗi vất vả mà cha đã phải chịu vì em. Không những thế bàn tay chai, khô cằn, ngắn ngủn đó lại em có thể viết rất đẹp và làm ra những đồ vật thật đẹp mắt trong nhà. Bàn tay ấy còn làm nên những ngôi nhà đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng bên cạnh những hàng vữa thật sự thích mắt.

Và giờ đây khi em đã khi thời gian và những nhọc nhằn mà cha đã trải qua đã khắc tạc trên khuôn mặt mái tóc cha em. Mới ngày nào mà mái tóc đã ngả sang màu khói. Đó không hẳn là trắng cũng không hẳn đã là đen, đó là một màu tóc của sương sớm, là màu tóc của những ánh nắng gắt gỏng trên cánh đồng ban trưa và là màu của cơn mưa rào nọ. tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những vất vả khi chăm sóc những đứa con trưởng thành như hằn in trên những vết nhăn trên mắt cha. Mỗi lần cha cười những vết nhăn ấy lại lộ ra rõ hơn hay cũng có khi em nhận bắt gặp những nếp nhăn ấy nhưng không phải cười mà là cha đang suy nghĩ về điều gì đó. Dẫu thời gian có mang tuổi thanh xuân của cha đi nhưng cho đến bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, cha vẫn là điểm tựa vững chắc và bàn tay nâng đỡ khi em vấp ngã.

Em rất yêu mến cha của em nếu có một điều ước em luôn mong sức khỏe đến cho cha để cha sống với em mãi mãi. Nếu như mẹ giống như một thiên thần một bà tiên trong mắt em thì cha lại giống như một vị anh hùng, một ông tiên hiền lành không chỉ mang đến những phép màu cho cuộc đời em mà mang đến cả một tình phụ tử thiêng liêng đầy che chở.

Câu 1: Bài văn tả người cha này có đủ các phần mở bài, thân bài và kết bài không?

Câu 2: Trong bài văn, tác giả đã miêu tả ngoại hình của người cha như thế nào?

Câu 3: Tại sao tác giả lại miêu tả người cha là "một tấm gương đạo đức" và "một anh hùng"? Những từ ngữ này có phù hợp không?

Câu 4: Cảm xúc của tác giả khi miêu tả đôi bàn tay cha và những công việc mà cha làm có được thể hiện rõ ràng không? Bạn cảm nhận thế nào về những chi tiết này?

Câu 5: Cách miêu tả của tác giả có làm nổi bật được hình ảnh người cha trong mắt em không? Bạn cảm thấy bài văn có truyền tải đầy đủ tình cảm và sự ngưỡng mộ của tác giả đối với người cha không?

III. VẬN DỤNG (01 CÂU)

Câu 1: Đọc bài văn tả người dưới đây và cho biết bài đã đạt được những yêu cầu nào dưới đây

  • Có đủ mở bài, thân bài, kết bài
  • Miêu tả ngoại hình, hoạt động,… làm nổi bật đặc điểm riêng của người được tả
  • Thể hiện tình cảm đối với người được tả
  • Trình bày bài sạch đẹp, không mắc lỗi chính tả, lối diễn đạt

Bài văn: 

Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Có rất nhiều các bài thơ, câu hát nói về mẹ. Nếu như tình cha được ví ấm áp như vầng thái dương thì tình mẹ lại như biển Thái Bình dạt dào. Người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em.

Mẹ em năm nay ngoài 40 tuổi. Mẹ em có dáng người không cao lắm, nhưng rất nhanh nhẹn và tháo vát. Gương mặt của mẹ hình trái xoan với nước da ngăm đen. Nước da ấy dãi dầu sương nắng. Mái tóc của mẹ em dài lắm. Trên mái tóc ấy luôn phảng phất một mùi hương hoa bưởi. Mẹ em rất thích gội đầu bằng hoa bưởi. Bởi vì nó rất dễ chịu. Mái tóc luôn được mẹ chăm chút cẩn thận và buộc gọn ở đằng sau. Mỗi khi mẹ em cười để lộ hàm răng trắng bóc và đều tăm tắp. mẹ em có một đôi mắt biết cười. Mọi người đều nói như thế và em cũng cảm thấy như vậy. Mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy ánh lên sự rạng rỡ.

Mẹ em là một người nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời, quanh năm chỉ quanh quẩn đồng ruộng. Nhưng tất cả những gì mẹ em dành cho chúng em luôn là điều tốt nhất. Em rất nhớ những buổi sáng mùa đông khi tiết trời còn rất lạnh. Mẹ đã dậy sớm lúi húi trong bếp luộc những trái bắp để kịp buổi chợ đi bán. Nhìn dáng mẹ lom khom trong bếp em cảm thấy yêu mến mẹ nhường nào. Hương vị bắp của những buổi sáng mùa đông ấy đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Đó mãi là một hương vị tuổi thơ không bao giờ quên được.

Đôi bàn tay mẹ em không mềm mại mà đã chai sạn đi vì mưa nắng. Nhưng đôi bàn tay ấy đã nuôi lớn chúng em. Mỗi tối trước khi đi ngủ đôi bàn tay ấy thường vỗ lưng cho em, cảm giác ấy thật là hạnh phúc. Tuy đôi bàn tay ấy thô ráp nhưng em luôn quý trọng biết bao

Dù quanh năm vất vả làm lụng như thế nhưng mẹ em không bao giờ ca thán và luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng em. Mỗi khi chúng em phạm lỗi mẹ thường nhẹ nhàng khuyên bảo. Mẹ luôn động viên chúng em phải cố gắng học hành để trở thành một người có ích cho xã hội, cho đất nước.

Em rất yêu quý mẹ em. Em mong mẹ em luôn có sức khỏe để ở bên em mãi mãi. Em mong mình sẽ học thật giỏi để báo đáp công ơn cha mẹ.

Nội dung quan tâm khác

Thêm kiến thức môn học

Từ khóa tìm kiếm:

Bài tập tự luận tiếng Việt 5 kết nối tri thức bài 7: Đánh giá, chỉnh sửa bài văn, Bài tập Ôn tập tiếng Việt 5 kết nối tri thức bài 7: Đánh giá, chỉnh sửa bài văn, câu hỏi ôn tập 4 mức độ tiếng Việt 5 KNTT bài 7: Đánh giá, chỉnh sửa bài văn

Bình luận

Giải bài tập những môn khác