Tóm tắt văn bản Vẻ đẹp của sông Đà

HỆ THỐNG CÂU HỎI MỞ RỘNG 

Câu 1: Trình bày tóm tắt văn bản Vẻ đẹp của sông Đà


Bài tóm tắt 1: Tóm tắt văn bản “Vẻ đẹp của sông Đà”.

Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, sông Đà hiện lên với vẻ đẹp muôn màu muôn vẻ, biến hóa qua từng góc nhìn khác nhau. Từ trên cao nhìn xuống, qua lăng kính của tác giả, sông Đà như một "dải lụa đào mềm mại", "uốn lượn quanh co", "ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc". Bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng ấy được tô điểm thêm bởi sắc hoa ban nở rộ và "cuồn cuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân". Nhìn từ quá khứ đến hiện tại, con sông Đà hiện ra như một "cố nhân" gắn bó với bao kỷ niệm của tác giả. Nó gợi nhớ về những "chiến công oanh liệt" trong lịch sử, về "những đêm trăng thanh gió mát" và "những ngày trôi trên sông nước mênh mông". Từ trong thuyền trôi trên sông Đà, tác giả cảm nhận được sự "hung bạo" của dòng nước cuồn cuộn, "thét gào như một con thú dữ". Sông Đà hiện lên như một "kẻ thù" đầy nguy hiểm, luôn rình rập con người. Kết lại, qua những góc nhìn khác nhau, Nguyễn Tuân đã vẽ nên một bức tranh sông nước Tây Bắc vừa hùng vĩ, dữ dội, vừa thơ mộng, trữ tình, vừa bí ẩn, huyền ảo. Vẻ đẹp ấy không chỉ thể hiện qua cảnh sắc thiên nhiên mà còn qua khí chất, tâm hồn của người lái đò - những con người gắn bó với sông nước suốt đời.

Bài tóm tắt 2: Tóm tắt hay nhất tác phẩm “Vẻ đẹp của sông Đà”.

Dưới cái nhìn của tác giả, con sông hiện lên với vẻ đẹp đa dạng, biến hóa không ngừng. Từ trên cao nhìn xuống, sông Đà như một dải lụa mềm mại, uốn lượn giữa núi rừng Tây Bắc: "Từ trên tàu bay mà nhìn xuống sông Đà, không ai trong tàu bay nghĩ rằng cái dây thừng ngoằn ngoèo dưới chân mình kia lại chính là cái con sông hằng năm và đời đời kiếp kiếp làm mình làm mẩy với con người Tây Bắc...". Dòng sông tuôn dài, mềm mại như "một áng tóc trữ tình", gợi vẻ đẹp dịu dàng, lãng mạn. Với người lữ khách xa quê, sông Đà như người bạn cũ lâu ngày gặp lại: "Xuống một cái dốc núi, trước mắt thấy loang loáng như trẻ con nghịch chiếu gương vào mắt mình rồi bỏ chạy...". Bức tranh sông nước hiện lên sinh động, tươi sáng, gợi cảm giác vui tươi, rạo rực. Trên dòng sông êm đềm, nhà văn cảm nhận được sự thanh bình, tĩnh lặng: "Thuyền tôi trôi trên sông Đà. Cảnh ven sông ở đây lặng như tờ...". Bờ sông hoang sơ, mộc mạc, mang vẻ đẹp của thiên nhiên hoang dã: "Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa...". Dòng sông êm đềm, thơ mộng, như ôm ấp, vỗ về tâm hồn con người.

Bài tóm tắt 3: Tóm tắt cô đọng và súc tích văn bản “Vẻ đẹp của sông Đà”.

Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, sông Đà hiện lên muôn màu muôn vẻ qua từng góc nhìn. Từ trên cao, con sông như "dải lụa đào mềm mại", ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc. Nhìn từ quá khứ, sông Đà như "cố nhân" gắn bó với bao kỷ niệm. Nó gợi nhớ về chiến công, những đêm trăng thanh và ngày trôi trên sông nước mênh mông. Từ trong thuyền, tác giả cảm nhận sự "hung bạo" của dòng nước cuồn cuộn. Sông Đà hiện lên như "kẻ thù" đầy nguy hiểm. Vẻ đẹp sông Đà qua nhiều góc nhìn, tạo nên bức tranh Tây Bắc vừa hùng vĩ, dữ dội, vừa thơ mộng, trữ tình, vừa bí ẩn, huyền ảo. Qua đó, Nguyễn Tuân khẳng định vị trí bậc thầy miêu tả thiên nhiên.

Bài tóm tắt 4: Tóm tắt nhanh - Nắm bắt ý chính văn bản “Vẻ đẹp của sông Đà”.

Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, sông Đà hiện lên với vẻ đẹp đầy ấn tượng, vừa hung bạo, dữ dội, vừa thơ mộng, trữ tình, lại vừa bí ẩn, huyền ảo. Sông Đà mang vẻ đẹp hung bạo, dữ dội được thể hiện qua những thác nước gầm ghềnh, những xoáy nước hút nặng, những hòn đá nhọn . Dòng sông như một con quái vật hung hãn, luôn rình rập, tấn công con người. Tuy nhiên, sông Đà cũng sở hữu vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng. Khi ấy, mặt sông phẳng lặng như tờ, in bóng mây trời rực rỡ. Bên cạnh vẻ đẹp hung bạo và trữ tình, sông Đà còn ẩn chứa vẻ đẹp bí ẩn, huyền ảo. Những xoáy nước hút nặng, những hòn đá chìm ẩn dưới mặt nước gợi lên cảm giác bí ẩn, kích thích trí tưởng tượng của con người. Sông Đà như một ẩn số, luôn ẩn chứa những điều kỳ thú, mới mẻ.

Bài tóm tắt 5: Tóm tắt ngắn gọn văn bản “Vẻ đẹp của sông Đà”

Văn bản đã thành công miêu tả vẻ đẹp của sông Đà. Từ trên cao, sông Đà như dải lụa mềm mại, uốn lượn: "cái dây thừng ngoằn ngoèo... con sông hằng năm". Dòng sông tuôn dài, mềm mại như "áng tóc trữ tình", gợi vẻ đẹp dịu dàng, lãng mạn. Với người lữ khách, sông Đà như người bạn cũ: "loang loáng như trẻ con nghịch chiếu gương". Bức tranh sông nước sinh động, tươi sáng, gợi cảm giác vui tươi, rạo rực. Trên dòng sông êm đềm, nhà văn cảm nhận sự thanh bình: "Thuyền tôi trôi trên sông Đà. Cảnh ven sông ở đây lặng như tờ". Bờ sông hoang sơ, mộc mạc: "Bờ sông hoang dại như bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như nỗi niềm cổ tích". Dòng sông êm đềm, thơ mộng, như ôm ấp, vỗ về tâm hồn con người. Sông Đà hiện lên với vẻ đẹp đa dạng, biến hóa, lúc hung bạo, lúc hiền hòa. Hình ảnh con sông không chỉ là cảnh đẹp thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt, cho tinh thần quật cường của con người Tây Bắc.


Trắc nghiệm Ngữ văn 9 chân trời bài 1: Vẻ đẹp của Sông Đà (Nguyễn Tuân) (P2)

Bình luận

Giải bài tập những môn khác