Câu hỏi tự luận mức độ vận dụng Ngữ văn 12 ctst bài 1: Xuân Diệu (Hoài Thanh – Hoài Chân)

3. VẬN DỤNG (4 câu)

Câu 1: Nêu nhận xét của em về cách tác giả so sánh hình ảnh “con cò” trong thơ Xuân Diệu với hình ảnh “con cò” trong thơ Vương Bột.

Câu 2: Xuân Diệu thể hiện một "sự sống rào rạt chưa từng thấy" qua những bài thơ của mình như thế nào?

Câu 3: Ý nghĩa của những câu thơ được trích trong đoạn văn: "Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm, / Sao lại trách người thơ tình lơi là?" là gì?

Câu 4: Xuân Diệu có cách tiếp cận với tinh thần dân tộc như thế nào trong thơ của mình?


Câu 1: 

Khi so sánh hình ảnh “con cò” trong thơ Vương Bột và thơ Xuân Diệu có thể thấy có một sự chuyển biến rất đậm nét và người đọc cần có sự rung cảm nhạy bén mới có thể phát hiện. Hình ảnh “con cò” xuất hiện trong hai thời điểm và không gian khác nhau. Cách nhau cả một thiên niên kỉ, cũng như hai không gian văn hóa khác biệt. “Con cò” trong thơ Vương Bột có sự chuyển động được cảm nhận bằng “thị giác” nhưng “con cò” trong thơ Xuân Diệu không cần bay mà cánh “phân vân”. Rõ ràng nó đã có sự khác biệt trong cách “cảm”. Chuyển đổi từ “tĩnh” sang “động”, từ cái hữu hình sang cái vô hình. Xuân Diệu đã cho người đọc nhận thấy sự thay đổi sự biến chuyển thể hiện trong tâm thức trong rung cảm rất tình của mình. Đây có lẽ là một cái mới cái độc đáo của Thơ mới nói chung và của cá nhân Xuân Diệu nói riêng.

Câu 2: 

Xuân Diệu thể hiện sự sống rạo rực, mãnh liệt qua sự say mê, nồng nàn với tình yêu và cảnh vật xung quanh. Ông sống "vội vàng" và "cuống quýt", thể hiện một niềm khát khao mạnh mẽ muốn tận hưởng từng khoảnh khắc trong cuộc sống ngắn ngủi của mình. Thơ của ông mang đến nguồn sống mạnh mẽ, đầy nhiệt huyết và đam mê.

Câu 3: 

Những câu thơ này thể hiện sự tinh tế trong cảm nhận của Xuân Diệu về sự quyến rũ của thiên nhiên và tình yêu. Câu thơ như một sự biện minh cho những cảm xúc tình tứ, yêu đương, mà Xuân Diệu cho rằng đó là lẽ tự nhiên của đời sống và con người, không cần phải trách móc.

Câu 4: 

Xuân Diệu không cố gắng làm thơ theo một khuôn mẫu cố định của dân tộc, mà ông thể hiện một tinh thần sống động và biến đổi của dân tộc, chứ không gò bó vào sự bất di dịch. Ông không khăng khăng đòi hỏi người Việt Nam phải giữ nguyên bản sắc truyền thống, mà để thơ mình phản ánh một tinh thần mới mẻ, tự do hơn trong cuộc sống.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác