Tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường - văn mẫu 5
Tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường. Sau đây, tech12h sẽ gửi đến bạn đọc tham khảo những đoạn văn mẫu hay nhất, đặc sắc nhất. Hi vọng, thông qua những đoạn văn mẫu, các em sẽ có thêm vốn từ để sáng tạo ra những đoạn văn hay hơn và hấp dẫn hơn.
[toc:ul]
Bài mẫu 1: Tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường
Dàn ý
1. Mở bài:
- Giới thiệu con thuộc mà em đi học mỗi ngày - con đường Cao Thắng
2. Thân bài:
- Lòng đường khá rộng, trải nhựa phẳng phiu, xe cộ đi lại tấp nập
- Mỗi ngày, em tự đi học trên vỉa hè lát gạch sạch sẽ và đẹp mắt
- Dọc theo lề đường có những hàng cây sao cao vút, tỏa bóng râm mát
- Hai bên đường chủ yếu là cửa hiệu buôn bán, rạp chiếu phim, chùa chiền, biệt thự..
- Các kạn học sinh mặc đồng phục tung tăng đi từng nhóm trên hè đường
3. Kết bài:
- Con đường đã gắn liền với ngôi trường Lương Định Của thân yêu của em
- Em rất yêu con đường này.
Bài làm
Nhà em cách trường không xa mấy, chỉ vượt qua một đoạn của con đường Điện Biên Phủ, Cao Thắng, Nguyễn Đình Chiểu là tới. Đoạn đường này đối với em thật là quen thuộc. Nhưng thân thiết nhất vẫn là đoạn đường Cao Thắng.
Lòng đường khá rộng, trải nhựa phẳng phiu, thật thích mắt. Xe chạy ngược xuôi tấp nập, nhưng không bao giờ có cảnh kẹt xe, vì ở mỗi ngã tư đều có hệ thống đèn báo hiệu hướng dẫn xe cộ lưu thông. Chúng em đi học rấi thoải mái trên lề đường tráng xi măng. Dọc theo lề đường có những hàng cây sao cao vút, tỏa bóng râm mát cho đường phố ngay cả vào những trưa nắng gắt. Mỗi khi cơn gió thôi qua, lá cây xào xạc nghe như tiếng hát ru, thật vui tai.
Nhà cửa bên đường hầu hết là cửa hiệu buôn bán, thi thoảng lạc lõng chen vào một ngôi nhà biệt thự. Cửa hiệu thì đủ loại: cổ tiệm may, có cửa hàng bán vật liệu xây dựng, có tiệm ăn, khách sạn. Lại có củ phòng khám bệnh, phòng chữa răng…Ngoài ra còn có cả một ngôi chùa và một rạp hát. Mỗi buổi đến trường, em thường ghé rạp hát. Chẳng phải đế coi hát, xem phim mà chỉ để nghiêng ngó, ngắm nghía các biểu ngữ, các hình quảng cáo phim mới thật vui mắt. Tạt qua rạp hát, em còn được hòa mình vào cái náo nhiệt của các bài ca, điệu nhạc từ các loa phóng thanh đưa ra. Và đôi khi, còn để mua quà bánh từ những hàng bán nhan nhản quanh rạp hát.
Trên đoạn đường Cao Thắng, xe cộ qua lại tấp nập như mắc cửi, nhất là giờ đi làm, đi học buổi sáng, hoặc giờ tan sở, tan trường buổi chiều. Các xe hai bánh, bốn bánh nối đuôi nhau, chen chúc nhau chạy. Tiếng cời xin đường inh ỏi. Các kạn học sinh mặc đồng phục tung tăng đi từng nhóm trên hè đường. Các bạn dừng lại trước nhà bãi điện Băn Cờ xem các bưu thiếp bày trong tủ kính.
Ngày tháng trôi qua, con đường đến trường đã trở nên thân thuộc với em ở từng góc nhỏ, từng ngôi nhà cho đến từng chỗ mấp mô dưới lòng đường và trên lề đường. Con đường đã gắn liền với ngôi trường Lương Định Của thân yêu của em. Em yêu trường, và em cũng yêu con đường đã dẫn em đến với ngôi trường của em.
Bài mẫu 2: Tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường
Dàn ý
1. Mở bài:
- Giới thiệu về con đường làng quen thuộc gắn với em bao kỉ niệm tuổi ấu thơ
2. Thân bài:
- Đường không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua
- Đầu con đường làng, cây gạo đứng giương dù che nắng, là nơi lũ trẻ vui chơi
- Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường.
- Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay.
- Sáng sớm và chiều tà, đường đông vui, tấp nập người qua lại
- Về trưa, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ
- Đi trên con đường làng, em nghe thấy mùi ngai ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội...
3. Kết bài:
- Em rất yêu con đường làng quê em.
- Nó trở thành đôi bạn thân thiết của em, dù sau này đi xa em vẫn nhớ mãi về con đường này.
Bài làm
“Quê hương” hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà, … nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường. Với em, con đường này có biết bao kỉ niệm.
Đó là con đường rải đá răm như bao con đường khác. Tuy không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại cảm thấy bồi hồi. Đầu làng, cây gạo đứng giương dù che nắng. Nơi đây đã chứng kiến những ván bi quyết liệt của bọn trẻ chúng em. Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tuy vậy, đi trên đường vẫn nhìn thấy những ngôi nhà xinh xắn nằm giữa một màu xanh mượt mà của vườn tược. Ông mặt trời từ từ nhô lên thả ánh nắng ấm áp lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Mọi người đổ ra đường mỗi lúc một nhiều. Trẻ em đến trường cùng bà con đi làm, đi chợ…. ồn ã. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Tiếng nói, tiếng cười gọi nhau í ới, tiếng xe cộ cứ ồn ào suốt cả con đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng.Với em, con đường đã quen thân từ khi cắp sách tới trường. Đi trên con đường mùi ngai ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội phà vào mũi lòng em lại cảm thấy bâng khuâng.
Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em.
Bài mẫu 3: Tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường
Dàn ý
1. Mở bài:
- Con đường làng quen thuộc, đã đi vào trong tận tiềm thức của em
2. Thân bài:
- Con đường làng không tên, rải đá đỏ đơn sơ
- Đường không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng con đường này cũng đủ cho người dân quê em đi lại sinh hoạt
- Hai bên đường, hai hàng khuynh diệp chạy dài thẳng tắp một màu xanh ngút ngát.
- Thấp thoáng sau hai hàng cây là hàng rào của hai dãy nhà ven lộ
- Sáng sớm, đường trở nên đông vui: người đi chợ, người đi làm, lũ trẻ đi học... trò chuyện râm ran
- Đứng cuối đường, ngôi trường quen thuộc của em hiện ra với hình ảnh cây phượng già tán lá xanh um che rợp cổng.
3. Kết bài:
- Con đường gắn bó với tuổi thơ của em
- Dù đi đâu, dù đường sau này có đẹp hơn, mới hơn nhưng trong tâm trí em không bao giờ quên con đường đơn sơ này.
Bài làm
Ngày nào đến trường em cũng đi về trên con đường quen thuộc ấy. Đến nỗi, nếu nhắm mắt lại là em có thể hình dung rõ mồn một ngay từng cảnh sắc.
Đó là một con đường làng rải đá đỏ đơn sơ cũng như bao con đường làng không tên khác. Tuy không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng con đường này cũng đủ thênh thang cho những bước chân nhún nhảy như chim sẻ của chúng em từng ngày lớn lên. Sáng ra, từ đầu ngõ, em bước vào con đường là đã gặp ngay một cây bàng già đứng giương dù che nắng, bốn mùa lích chích tiếng chim. Từ đó, hai bên đường, hai hàng khuynh diệp chạy dài thẳng tắp một màu xanh ngút ngát.
Thấp thoáng sau hai hàng cây là hàng rào của hai dãy nhà ven lộ, có hàng rào dâm bụt được cắt xén phẳng phiu. Cũng có hàng rào tre hoặc hàng rào tường xây dây kẽm gai kiên cố. Tuy vậy, đi trên đường vẫn nhìn thấy rõ những ngôi nhà xinh xắn giữa một màu xanh vườn tược mượt mà. Ngay từ khi mặt trời vừa nhô lên nhóm lửa ở đằng đông, những ngọn cau, ngọn dừa trong các khu vườn bên cạnh đường đã lấp lánh hồng lên. Con đường làng cũng bừng dậy.
Người đi trên đường càng lúc càng đông. Trẻ em đến trường. Người lớn ra đồng. Kẻ buôn bán về huyện, lên tỉnh. Xe đạp, xe gắn máy, máy cày chen chúc ngược xuôi. Tiếng cười nói, hỏi thăm, trò chuyện, tiếng máy, tiếng xe hòa lẫn nhau tạo thành một dàn đồng ca vui vẻ. Đến gần xóm nhà, con đường làng rẽ phải. Đến đây chúng em đã nhìn thấy ngôi trường quen thuộc của mình hiện ra với hình ảnh cây phượng già tán lá xanh um che rợp cổng.
Những năm sắp tới, có thể em sẽ đi tiếp con đường này lên huyện, lên tỉnh để nối tiếp việc học hành. Nhưng dù đi đâu, đặt chân lên con đường xinh đẹp mới mẻ nào nhưng cũng không dễ gì quên con đường tuổi thơ đơn sơ này được.
Bình luận