Câu hỏi tự luận mức độ thông hiểu ngữ văn 12 kntt bài bài 9: Vội vàng (Xuân Diệu)

II. THÔNG HIỂU (4 câu)

Câu 1: Vì sao Xuân Diệu muốn "tắt nắng" và "buộc gió"?

Câu 2: Trong bài thơ, hình ảnh "Của ong bướm này đây tuần tháng mật" biểu hiện điều gì?

Câu 3: Tác giả cảm nhận quy luật của thời gian như thế nào qua câu thơ: "Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua/ Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già"?

Câu 4: Xuân Diệu có thái độ như thế nào trước quy luật tuần hoàn của tự nhiên?


Câu 1: 

Xuân Diệu muốn "tắt nắng" và "buộc gió" để giữ lại vẻ đẹp của thời gian, hương sắc của cuộc sống và tránh sự phai nhạt, trôi đi mất mát.

Câu 2:

Hình ảnh này biểu hiện sự ngọt ngào, tràn đầy sức sống và tình yêu của thiên nhiên trong thời khắc mùa xuân.

Câu 3: 

Qua câu thơ "Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua / Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già", tác giả cảm nhận rõ ràng và sâu sắc về quy luật vô thường của thời gian. Mùa xuân, biểu tượng cho sự tươi trẻ, tràn đầy sức sống, cũng chính là dấu hiệu của sự chuyển biến, héo úa và mất đi theo dòng chảy không ngừng của thời gian. Tác giả nhận thấy rằng mọi sự khởi đầu đều ẩn chứa sự kết thúc, sự trẻ trung rồi cũng sẽ dần tàn phai. Điều này không chỉ áp dụng cho mùa xuân của đất trời mà còn phản ánh vòng tuần hoàn của đời người, từ tuổi trẻ tươi đẹp đến lúc tuổi già và cuối cùng là sự chia tay với cuộc sống. Cách cảm nhận này cho thấy cái nhìn tinh tế, triết lý về thời gian: sự tồn tại luôn gắn liền với sự chuyển hóa. Tác giả không chỉ nhắc nhở con người trân trọng những phút giây hiện tại mà còn khuyến khích chúng ta sống hết mình để không hối tiếc khi thời gian trôi qua.

Câu 4: 

Xuân Diệu có thái độ tiếc nuối, bất an và khát khao mãnh liệt trước quy luật tuần hoàn của tự nhiên. Ông nhận thức rõ ràng rằng thời gian là vô tận, còn đời người là hữu hạn. Sự tuần hoàn của tự nhiên, biểu hiện qua việc mùa xuân đến rồi đi, lặp lại mỗi năm, không thể bù đắp được cho tuổi trẻ và những khoảnh khắc không bao giờ trở lại của con người. Trong thơ Xuân Diệu, mùa xuân hay những vẻ đẹp của tự nhiên, dù tươi đẹp đến đâu, cũng không thể làm dịu đi nỗi lo âu trước sự trôi chảy không ngừng của thời gian và sự phai tàn của đời người.

Thái độ của Xuân Diệu thể hiện sự tiếc nuối sâu sắc khi cái đẹp không thể tồn tại mãi mãi. Điều này khiến ông nảy sinh khát vọng sống cuồng nhiệt, tận hưởng từng giây phút của cuộc đời. Ông khuyến khích con người hãy biết yêu thương, tận hưởng vẻ đẹp của tự nhiên, cuộc sống và tình yêu khi còn có thể. Từ đó, thái độ của Xuân Diệu không chỉ là sự nuối tiếc, mà còn là lời thúc giục trân trọng hiện tại và sống hết mình trước khi thời gian trôi qua.


Bình luận

Giải bài tập những môn khác