Câu hỏi 3 : Trả lời các câu hỏi sau

II. Xem vở diễn 

Câu hỏi 3 : Trả lời các câu hỏi sau  

  • Đọc thông tin về ê-kíp sản xuất của vở kịch Lời nói dối cuối cùng năm 2016 và cho biết vai trò của mỗi thành phần tham gia vở kịch.

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Đạo diễn: Nghệ sĩ Ưu tú Chí Trung

Hoạ sĩ: Nghệ sĩ Ưu tú Doãn Bằng

Nhạc sĩ: Quốc Trung

Thiết kế ánh sáng: Xuân Khánh

Biên đạo múa: Nghệ sĩ Ưu tú Cao Ngọc Ánh

Trợ li đạo diễn: Quỳnh Dương

Truyền thông: am5

Chỉ đạo thực hiện chương trình: Giám đốc Trương Nhuận

Âm thanh: Ngọc Long - Anh Tuấn

Ánh sáng: Hoài Anh

Chỉ huy buổi biểu diễn: Nghệ sĩ Quỳnh Dương, nghệ sĩ Ngọc Quang

  • Bạn nhận xét như thế nào về cách sử dụng ngôn ngữ hình thẻ của diễn viên trên sân khấu? Ngôn ngữ hình thể ấy đóng vai trò gi trong việc thể hiện nhân vật?
  • Ngôn ngữ của người Việt nơi thôn quê xưa đã được thẻ hiện qua những yếu tố nào trong các lời đi thoại trên sân khấu?
  • Không gian sân khâu khác không gian đời thực ở điểm nào? Làm thé nào đẻ có thể vừa truyền tải được thông điệp nghệ thuật, vừa đem lại cho người xem cảm giác sống động, tự nhiên nhất?
  • Các yếu tố như ánh sáng. âm thanh, đạo cụ có tác dụng gì?
  • So sánh kịch bản sân khấu và vở diễn, bạn có nhận xét gì về những cải biên của đạo diễn và diễn viên?
  • Làm thế nào để một vở diễn vốn được dàn dựng dựa trên truyện cổ dân gian và được viết từ hơn hai mươi năm trước lại có thể gần gũi và hấp dẫn những người xem đương đại?
  • Việc sân khấu hoá có tác động như thế nào tới số phận của tác phẩm văn chương?

 


  • Vai trò của mỗi thành phần tham gia vở kịch

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Đạo diễn: Nghệ sĩ Ưu tú Chí Trung

Hoạ sĩ: Nghệ sĩ Ưu tú Doãn Bằng

Nhạc sĩ: Quốc Trung

Thiết kế ánh sáng: Xuân Khánh

Biên đạo múa: Nghệ sĩ Ưu tú Cao Ngọc Ánh

Trợ li đạo diễn: Quỳnh Dương

Truyền thông: am5

Chỉ đạo thực hiện chương trình: Giám đốc Trương Nhuận

Âm thanh: Ngọc Long - Anh Tuấn

Ánh sáng: Hoài Anh

Chỉ huy buổi biểu diễn: Nghệ sĩ Quỳnh Dương, nghệ sĩ Ngọc Quang

  • Nhận xét cách sử dụng ngôn ngữ hình thể của các diễn viên : Nó không chỉ giúp bộc lộ nội tâm, tính cách, số phận của nhân vật, mà còn là một yếu tố ước lệ nhằm biểu đạt những thông tin khác trong một vở kịch như thời gian, không gian và những thông điệp quan trong khác.
  • Ngôn ngữ của người Việt nơi thôn quê xưa đã được thể hiện qua những yếu tố sau:

 “Khẽ mồm chứ! Về là thế nào! Làm vua không muốn, muốn làm thằng bán bánh đa ngoài chợ.”

 “Tôi cho ông xâu bánh đa đấy! Tôi cốc thích ở đây!! Tôi về với mẹ tôi cơ. Tôi không thích làm vua”.

  • Không gian sân khấu là không gian ước lệ, không gian hội tụ những kết tinh của nghệ thuật , nó vừa cố gắng mô phỏng đời sống thực, vừa cố gắng khắc phục những hạn chế của sân khấu để mở rộng tối đa khả năng biểu hiện đời sống, vừa trực quan hóa các yếu tố của kịch bản để người xem có thể hình dung ra bối cảnh, không khí của vở kịch, đồng thời tạo nên sự hấp dẫn thị giác đối với người xem. Vì thế nó vừa giống, nhưng lại vừa khác với không gian thực.
  • Âm thanh, ánh sáng, đạo cụ có tác dụng làm nổi bật diễn xuất của diễn viên, hỗ trợ biểu đạt nội tâm của nhân vật, tạo không khí cho vở kịch, làm gia tăng tính tập trung cao độ của khán giả nhằm thu hút sự quan tâm đông đảo của công chúng đồng thời mang ý nghĩa biểu tượng và góp phần làm nổi bật thông điệp.
  • Khi đưa một kịch bản văn học lên sân khấu, người ta có thể cải biên kịch bản gốc để truyền tải một thông điệp mới, để vở kịch gần gũi hơn với khán giả, để truyền tải một thông điệp mới, để vở kịch gần gũi hơn với khán giả, để truyền hơi thở đương đại vào trong tác phẩm văn chương. Đó là cách tiếp nhận văn học, tạo cho tác phẩm văn học một đời sống mới.
  • Vở diễn đã đề cập những vấn đề muôn thuở của nhân loại, có ý nghĩa trong mọi thời đại, đó là vấn đề sự thật và dối trá. Các nghệ sĩ cũng lồng ghép rất nhiều vấn đề đương đại vào trong vở kịch, tạo nên sự đồng cảm nơi người xem. Đồng thời, cách bài trí sân khấu, hoá trang và diễn xuất,... cũng tạo nên sự hấp dẫn, lôi cuốn đối với người xem.
  • Sân khấu hoá cũng là một hoạt động tiếp nhận văn học. Đó là một hoạt động tiếp nhận đặc biệt, trong đó người đọc không phải là một cá nhân mà là một tập thể đạo diễn, biên kịch, diễn viên, hoạ sĩ,... mỗi người tiếp nhận sẽ đem lại một góc nhìn, cách kiến giải riêng về tác phẩm, đồng thời cũng tạo nên một hình tượng nghệ thuật thống nhất. Mặt khác, sân khấu hoá là quá trình chuyển dịch ngôn ngữ văn học - một chất liệu phi vật thể sang ngôn ngữ của nghệ thuật sân khấu – một chất liệu vật thể trực quan, cảm tính. Quá trình chuyển dịch đó khiến cho hình tượng văn học bị biến đổi. Sân khấu hoá cũng là quá trình đương đại hoá tác phẩm, khiến cho các hình tượng văn học trở nên gần gũi hơn với người xem đương đại. Quá trình sân khấu hoá, vì vậy, là quá trình làm sống lại tác phẩm, tạo cho tác phẩm một sức sống mới. Đồng thời sân khấu hóa các tác phẩm văn học là một phương pháp dạy học, là một hình thức tiếp nhận sự sáng tạo. 

Bình luận

Giải bài tập những môn khác