Viết một đoạn văn cảm nhận của em về đoạn trích sau trong bài “Khi nào mùa sang” của Trần Đăng Khoa
HỆ THỐNG CÂU HỎI MỞ RỘNG
Câu hỏi 1: Viết một đoạn văn cảm nhận của em về đoạn trích sau trong bài “Khi nào mùa sang” của Trần Đăng Khoa:
Mặt trời lặn xuống bờ ao
Ngọn khói xanh lên, lúng liếng
Vườn sau gió chẳng đuổi nhau
Lá vẫn bay vàng sân giếng
Chỉ với bốn câu thơ “Mặt trời lặn… vàng sân giếng” được trích từ bài thơ "Khi nào mùa sang" của Trần Đăng Khoa đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên làng quê Việt Nam bình dị mà thơ mộng. Bức tranh ấy hiện lên qua những hình ảnh quen thuộc, gần gũi nhưng được nhà thơ miêu tả một cách tinh tế, sinh động, gợi lên nhiều cảm xúc trong lòng người đọc. Mở đầu đoạn trích là hình ảnh "Mặt trời lặn xuống bờ ao". Câu thơ gợi lên khung cảnh chiều tà yên ả, thanh bình. Ánh mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa đang dần chìm xuống mặt ao, nhuộm đỏ cả bầu trời và vạn vật xung quanh. Hình ảnh "ngọn khói xanh lên, lúng liếng" đã tô điểm thêm cho bức tranh chiều tà một nét đẹp thơ mộng. Khói bếp bay lên từ những mái nhà tranh, quyện vào sương chiều tạo nên một khung cảnh mờ ảo, lung linh. Câu thơ tiếp theo "Vườn sau gió chẳng đuổi nhau" mang đến cảm giác nhẹ nhàng, thư thái. Gió thổi hiu hiu, khẽ khàng như không muốn làm xao động sự yên bình của cảnh vật. Lá cây trong vườn vẫn lặng lẽ bay rơi, mang theo sắc vàng rực rỡ của mùa thu. Hình ảnh "lá vẫn bay vàng sân giếng" gợi lên cảm giác buồn man mác, nhưng cũng rất đẹp đẽ, lãng mạn.Bằng những hình ảnh thơ mộng, ngôn ngữ giản dị mà tinh tế, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên làng quê Việt Nam đẹp đẽ, bình dị. Đoạn trích ngắn ngủi nhưng đã gieo vào lòng người đọc những cảm xúc khó tả, bồi hồi da diết. Đoạn trích này cũng gợi cho em về những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ gắn liền với quê hương. Em nhớ những chiều tà cùng bạn bè tung tăng nô đùa trên con đường làng, nhớ những mái nhà tranh lợp mái rơm vàng ươm, nhớ những luồng khói bếp quyện vào sương chiều tạo nên khung cảnh mờ ảo, lung linh. Bức tranh làng quê Việt Nam trong đoạn trích này đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn em.
Bình luận