Anh (chị) hiểu như thế nào về “bề rộng” và “bề sâu” mà tác giả nói đến trong văn bản “Một thời đại trong thi ca”?

Câu 8: Anh (chị) hiểu như thế nào về “bề rộng” và “bề sâu” mà tác giả nói đến trong văn bản “Một thời đại trong thi ca”?


Trong văn bản “Một thời đại trong thi ca”, Hoài Thanh đã sử dụng khái niệm “bề rộng” và “bề sâu” để phân tích sự chuyển biến trong tâm hồn và tinh thần của thơ mới so với thơ cũ. “Bề rộng” ở đây có thể được hiểu là sự quan tâm đến những vấn đề chung của cộng đồng, của đoàn thể, mà thơ cũ thường hướng đến. Trong khi đó, “bề sâu” lại là sự tập trung vào cái tôi cá nhân, vào những trải nghiệm, cảm xúc sâu kín và độc đáo của mỗi người.

Hoài Thanh nhận định rằng, trong thời đại của ông, người ta đã “mất bề rộng” để “đi tìm bề sâu”. Điều này có nghĩa là thơ mới không còn chỉ đơn thuần phản ánh những vấn đề chung chung, mà đã chuyển hướng để khám phá và thể hiện sâu sắc cái “tôi” cá nhân. Cái “tôi” này không chỉ là sự tự khẳng định bản thân mà còn là sự tự do trong biểu đạt, trong việc thể hiện những suy tư và cảm xúc riêng biệt.

Như vậy, “bề rộng” và “bề sâu” trong bối cảnh này không chỉ là sự so sánh giữa hai phong cách thơ mà còn là sự so sánh giữa hai quan niệm văn hóa và tư tưởng. “Bề rộng” đại diện cho sự gắn kết cộng đồng và truyền thống, trong khi “bề sâu” đại diện cho sự tự do cá nhân và sự đổi mới trong nghệ thuật thơ ca. Đây là một trong những đặc trưng quan trọng nhất của Thơ mới, phản ánh sự chuyển mình của xã hội Việt Nam trong thời kỳ đó và sự phát triển của nền văn học hiện đại.


Trắc nghiệm Ngữ văn 11 kết nối bài 3 Một thời đại trong thi ca

Giải những bài tập khác

Bình luận

Giải bài tập những môn khác